Sunday, September 30, 2007

Myanmar Uprising

Suốt tuần qua, những cuộc biểu tình của quần chúng và sư sãi đã làm rung chuyển 28 thành phố của nước Miến Điện (Burma cũ, Myanmar hiện nay), một trong những nước nghèo nhất Á châu, với dân số 54 triệu. (xem Side Links)

Động cơ lúc đầu chống giá xăng dầu leo thang, đã nhanh chóng chuyển sang chống chế độ quân phiệt đã cai trị nước này suốt 45 năm qua. Phải chăng lịch sử đang lập lại cuộc nổi dậy đẫm máu năm 1988, đã khiến hơn 3000 người thiệt mạng?! Cho tới nay, theo nguồn tin chưa được kiểm chứng, số thương vong chỉ ở mức 200. Phóng viên ngoại quốc hiện không được phép làm phóng sự tại chỗ. Hai đài dịch vụ Internet bị đóng cửa. Các chùa chiền bị niêm phong. Và, một đặc phái viên LHQ đã được gửi đến Myanmar nhưng không chắc sẽ được gặp Tướng Than Shwe tại thủ đô Naypyidaw. (Lưu ý: Thành phố Rangoon cũ, Yangon hiện nay mới là trung tâm kinh tế tài chánh của Miến Điện.)

Dư luận quốc tế, theo thông lệ, kịch liệt phản đối việc đàn áp dân chúng và kêu gọi cấm vận/viện... Thế nhưng Trung hoa và Ấn độ, vốn có nhiều quyền lợi gắn bó với nước này, sẽ không thể bỏ qua những thương ước bán vũ khí, huấn luyện quân sự, xây dựng đập, cầu, đường xe lửa... béo bở, và đổi lấy dầu thô và khí đốt tối cần thiết cho nền kinh tế của nước họ. Nga sô cũng đang o bế các tướng lãnh Miến để bán nhà máy nguyên tử. Vua xăng dầu TOTAL của Pháp cũng sẽ say 'NON' với TT Sarkozy của họ...

Trong một chừng mực nhất định và xét theo một góc độ nào đó, lương tâm nhân loại và quyền lợi kinh tế của quốc gia, có chỗ không thể dung hòa!

MaoTônHùng, CO

Bài Xem Thêm (do một Thân hữu vừa giới thiệu, 10:00 AM):
Từ Miến Điện đến Việt Nam (source: VoiceOfVietnam.org)

Lý Bạch & Hoàng Hạc Lâu

Gửi Mao Tôn bài Hoàng Hạc Lâu,

Bài này của ông Tạ Quốc Tuấn. Trước 75, Ô. TQTuấn là luật sư làm việc tại Toà đại sứ VNCH tại Đài Loan. Ông TQTuấn là một nhà học giả nghiên cứu về thi ca Trung Hoa đã viết cho báo Người Việt Dallas từ 10 năm qua.

Tôi đã được sự chấp thuận của tòa soạn Người Việt Dallas và tác giả.
Bài này là một bài đặc biệt nên mỗi lần quí vị vô Title Link thưởng thức xin trả ticket 5 đồng cho quĩ điều hành của Diễn Đàn, vì là một bài rất đặc biệt chưa từng ai có.

Trọng Đạt, TX

>>> Anh TĐạt thật khéo nói chơi! Nhưng mà bài này đặc biệt và hay thiệt! MaoWeb <<<

Saturday, September 29, 2007

Thơ Lan Đàm

TT Nguyễn Văn Thiệu (1923-2001)

Thưa quý bạn,

"Đừng nghe những gì CS nói, mà hãy nhìn những gì CS làm" (Don' t listen to what the Communists say, but look at what they do), câu nói bất hủ này của cố Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu đã đi vào lịch sử các nhân vật trên thế giới.

Sau khi được biết Mỹ bỏ rồi Miền Nam, cố TT Thiệu đã rời VN ngày 21-4-1975 đến Đài Loan, rồi qua định cư tại Anh Quốc, và sau cùng đến Newton, Massachusetts. Ông Thiệu đã qua đời tối thứ bảy 29-9-2001 tại Boston, MA, thọ 78 tuổi.

Để tưởng niệm một Chiến sĩ chống CSVN đã ra đi đúng 6 năm về trước (Sep 29th, 2001), xin chuyển đến quý bạn video dưới đây (nếu quý bạn không thích xem, xin vui lòng delete, cảm ơn):

http://www.youtube.com/watch?v=hhqmTzFFzE4&mode=related&search=


Nếu quý bạn có nhã hứng muốn đọc tiểu sử, xin mời vào trang web - được quốc tế công nhận tính chính xác - xin mời vào đây:


http://en.wikipedia.org/wiki/Nguyen_Van_Thieu

Sang Nguyễn, ĐS7
(
Thứ Chỉ Làng Chài, Canada)

Mai Xuân Mộng

Quí Vị thân kính,

không có bản chữ Hán nên chữ nghĩa dịch có thể sai lạc ý chánh của tác giả, hơn nữa Mãn Giác là một Thiền Sư nên hiểu theo nghĩa khác, thói thường nói vậy mà không hẳn là vậy.

Qua chuyện bể dâu năm xưa trừ phi không còn sống sót trên cõi đời ô trọc này, tuổi già không có nghĩa là hết niềm vui, mỗi ngày tìm lại một niềm vui dù tìm vui trong giấc mơ đêm qua.

Giấc mơ vui thì thiên hình vạn trạng, khi thì thấy lại mẹ cha anh em lúc thiếu thời, lúc thì gặp lại những người bạn học thân mến năm xưa, những mùa Xuân lúc thiếu thời giờ đây chỉ còn gặp lại trong mộng mà thôi nhưng hiện tại vẫn còn tìm được mùa Xuân qua họa sĩ hay thi nhạc sĩ thêu hoa vẽ gấm trên khung giấy trang thơ dòng nhạc tô điểm cuộc đời bằng những vần thơ, bức họa hay bài ca tiếng đàn v.v ...

Theo bước chân Đại gia Trần Thế Độ dịch bài thơ “Cẩm Sắt” của Lý Thương Ẩn, VLHương tôi cũng mạo muội đánh bạo “dịch” thơ mua vui nếu có chi sơ xuất xin lượng thứ. Tựa bài thơ “Cáo tật thị chúng” có thể nào phỏng dịch là “Nói lại Cho Đúng” hay dịch theo ý bài thơ là “Mai Xuân Mộng” được chăng? Chứ dịch ra “Có Bệnh Bảo Mọi Người” e là không hợp với ý bài thơ. Xin chư vị Đại gia chỉ giáo.

Xin kính mời click Title Link để xem THƠ

Vũ Long Hương, FL

Friday, September 28, 2007

Dancing @ Wedding Party



Quý anh chị Đốc sự Mở rộng dancing nhân ngày vui của hai cháu Vy-Nhựt
(A/Chị LĐàm, NNLiên, HVQuế, Chị HLan, Anh HHSơn...)
Sep 22nd, 2007 tại California

Bài Đọc Cuối Tuần

Lan Đàm giới thiệu:
Ơi Quê Hương!
(một câu chuyện cảm động! - Trang Web rời)

Như Thương giới thiệu:
Sở di trú Hoa Kỳ loan báo bài thi nhập tịch mới
(Source: CaliToday)
Bài Thi Nhập Tịch (Tiếng Việt)
(Source: NgườiViệtOnline)

FIFA’s Women World Cup (3rd)

b/ Bán Kết: Trận ngày thứ tư 26/9/2007: Đức (#2) đấu với Na Uy (#4)

Khởi đầu trận đấu Na Uy đã tấn công dũng mãnh, luôn luôn xâm phạm vùng cấm địa của Đức. Na Uy đã có nhiều cơ hội làm bàn nhưg vì thiếu may mắn nên đã không đá lọt lưới Đức. Đến phút thứ 42’, khi trung phong Birgit Prinz của Đức dẫn banh xuống cánh trái của vòng cấm địa của Na Uy, đã tạt trái banh ngang qua mặt thành. Hâu vệ của Na Uy chạy về cứu nguy đã tự đánh đầu vào lưới nhà (own goal), trong khi không có một cầu thủ Đức nào ờ bên cạnh. Đây là lỗi lầm nặng nề đầu tiên của hàng phòng vệ Na Uy.


Hiệp đầu Đức dẫn trước 1-0.Sang hiệp nhì, hội Đức đã chấn chỉnh hàng ngũ, thay đổi chiến thuật nên trận đấu có phần ngang ngửa hơn.. Khoảng giữa hiệp 2, một cầu thủ của Đức trong khi tấn công đã sút một trái nhắm vào khung thành Na Uy. Trái banh đã trúng chân một hậu vệ Na Uy, văng vào cột bên trái, và văng lần nữa vào lưới của Na Uy. Đức dẫn 2-0. Đến gần chót trận đấu, một hậu vệ cùa Na Uy lại mắc một lỗi lầm nghiêm trọng nữa, khi trả banh về cho thủ môn nhà đã đưa qúa nhẹ, khiến cho một cầu thủ Đức chạy vượt lên ghi bàn thắng trước khi thủ môn chạy lên chụp đựợc trái banh. Như vậy, cà 3 bàn thắng của Đức đều do lỗi lầm của hàng phòng vệ Na Uy. Na Uy đã thua nặng mặc dầu số cú sút vào khung thành (shot on goal) trội hơn Đức (8-4).


Đức sẽ đấu trận tranh chức vô địch vào chúa nhựt 30/9 sắp tới với hội thắng của trận Hoa Kỳ - Ba Tây,. Đây là lần thứ hai Đức vào chung kết World cup. Lần đầu Đức thắng Thụy Điển 2-0, để đoạt chức vô địch năm 1999.


Trận ngày thứ năm 27/9/2007: Hoa Kỳ (#1) đấu với Ba Tây (# 8)

Trong bài viêt kỳ trước, người viết đã tiên đoán Đức thắng Na Uy. Điều đó cũng dễ thôi, vì Đức đứng hạng trên Na Uy. Về trận thứ hai, người viết đã cho rằng Ba Tây phải đựơc xếp hạng cao hơn #8 nhiều và Hoa Kỳ sẽ "gặp một đối thủ nguy hiểm". Đúng như vậy, Hoa Kỳ đã thảm bại 0-4, (big upset), một tỷ số chưa từng có trong lịch sử túc cầu của Hội Tuyển Nữ Hoa kỳ.

Trong 15 phút đầu tiên của trận đấu, Hoa Kỳ đã tấn công và đã có dịp ghi bàn khi tiên phong Abby Wambach đánh đầu vào khuôn thành nhưng thủ môn Ba Tây đã cứu được. Nhưng đến phút 20', thì tai họa bắt đầu xẩy ra cho Hoa Kỳ. Tiếp ứng Leslie Osborn của Hoa Kỳ đã tự đánh đầu vào lưới nhà trong một trái phạt góc của Ba Tây (own goal). Ba Tây dẫn trước 1-0 . Phút thứ 27', Marta 21 tuổi, trung phong hay nhất thế giới đã lừa qua hàng phòng vệ Hoa Kỳ và sút một cú bằng chân trái vào góc trái sát đất của khuôn thành. Thủ môn Briana Scurry nhào ra cứu, tay chạm được vào banh nhưng banh vẫn lọt lưới. Ba Tây dẫn 2-0. Gần hết hiệp đầu thì một tai họa nữa xẩy ra cho Hoa Kỳ. Tiếp
ứng Shannon Boxx bị thẻ vàng thứ hai và bị trục xuất. Hoa Kỳ chi còn 10 người.

Trong hiệp 2. vì chỉ còn 10 người Hoa Kỳ không thể phản công được và để thua thêm 2 trái nữa, một trái do Christiane vào phúy 57' và trái chót do Marta vào phút 79'. Kết quả thất vọng này phần lớn là do lỗi của Huấn Luyện Viên Greg Ryan. Ryan đã thay thế thủ môn số #1 Hope Solo (hình bên) bằng thủ môn phòng hờ Briana Scurry, mặc dầu Solo không bị thương và cũng chưa thua một trận nào từ hơn 2 năm nay. Việc "thay ngựa giữa đường" đã gây ra sửng sốt cho toàn thể hội Hoa Kỳ. Solo đã phản ứng "tôi không được vui" (I am not happy). Judy Foudy, một cựu tuyển thủ danh tiếng của Hoa Kỳ, hiện đang là phóng viên thể thao, cho là việc thay thủ môn là một vịệc không nên làm vì sẽ gây ra "chia trí" (distraction) cho các cầu thủ. Ngoài ra Scurry chỉ đấu có 7 trận kể từ 2004 đến nay, trong khi Solo đã thủ thành 44 trận trong 51 trận liên tiếp không thua (unbeaten) của Hoa Kỳ. Cựu huấn luyện viên, Tony Siccico cũng bình luận là việc thay thế này là nột hành động không khôn ngoan vì nếu thắng trận đấu thì Ryan cũng chẳng được gì hơn, nhưng nếu thua thì sẽ mất hết uy tín (lost credilibity). Người viết thì cho rằng ông Huấn Luyện Viên Ryan này chẳng qua chỉ là "dị đoan" thôi, vì Scurry đã thắng cả 12 trận khi đấu với Ba Tây. Ông này đáng bị đuổi việc (get fired).

Sau trận đấu, thủ môn Solo đã uất ức phê bình như sau: "Đó là một quyết định sai lầm. Chắc chắn là tôi cứu được mấy bàn thua đó... Chúng ta nên sống cho hiện tại, không nên sống cho nhũng tên tuổi lớn (big name) và không sống cho dĩ vãng..." (có ý ám chỉ vào việc dùng Scurry chỉ vì tiếng tăm trong quá khứ).

Nguyễn Ngọc Liên (sưu tầm và tường thuật)


Ghi chú: Người viết chủ trương "ăn cây nào, rào cây nấy" cho nên đã ủng hộ Hoa Kỳ hết mình, mổi đêm có trận đấu (2:00AM và 5:00AM, giờ Ca li) đều thức cả đêm để coi. Nay Hoa Kỳ đã thua quá thê thảm, thấy buồn quá, nhất định... không thèm thức đêm để coi trận Hoa Kỳ đấu với Na Uy để tranh hạng 3 nữa, và đây cũng là bài tường thuật cuối cùng của FIFA's Women World Cup.

>>> Anh Liên ơi, Maotôn cũng có xem trận đấu U.S.A vs. Brazil. Đội Brazil rõ ràng "trên chân" đội USA, ít ra là trong trận đấu này! Hy vọng đội "nhà" sẽ khá hơn trong trận tới gặp Na Uy và giành được hạng ba. Mong anh "hy sinh" thức đêm thêm một hôm nữa để gọi là "đã thương thì thương cho trót". Mong lắm thay. MaoTônWeb <<<

VN and UN Security Council

Nữ phóng viên Tuyết Mai của vùng Falls Church, VA vừa gửi đến các quan Đốc HC (như LHEm, NKHHỏa, LBửu, LPhó...) một Video clips về cuộc biểu tình chống NTDũng tại New York, để nhờ phổ biến rộng rãi:


Được biết năm nay VN là ứng cử viên duy nhất của vùng các nước Á châu được đề cử/bầu làm Ủy viên không thường trực của Hội Đồng Bảo An LHQ, nhiệm kỳ 2 năm (2008-2009), không tái nhiệm.

Trước đây, các nước kém phát triển như Panama, Qatar, Algeria, Benin, Angola,... cũng từng được bầu/đảm nhiệm chức vụ Ủy viên này. Tuy nhiên CS VN sẽ coi đây như một thắng lợi về ngoại giao, kể từ sau khi gia nhập LHQ năm 1977, để "chữa cháy" cho những thất bại của họ ở trong nước.

Cũng trong ý nghĩa tương tự, CSVN đã bỏ ra cả trăm ngàn đô la để "cậy đăng" 4 trang trên tờ Wall Street Journal ca tụng thành tích của Đảng & Nhà nước, nhưng lại "lập lờ đánh lận con đen", không nêu rõ xuất xứ việc sử dụng "free-lance writer" để viết 4 trang trong mục "Special Advertising Section" trên tờ báo tài chánh nổi tiếng thế giới này.

Diễn Đàn & Web

Lời cám ơn


>>> Cần nói thêm: Bức tranh "Bóng Chiều" nói trên đã bán đấu giá được USD$ 675.00 để gây quỹ cho khóa ĐS14. MaoWeb <<<

Mặt Trận Kontum 1972

Trích đoạn:

"Lực lượng Quân đoàn 2 gồm sư đoàn 22 BB (có 4 trung đoàn 40, 41, 42, 47) Tư Lệnh Đại Tá Lê Đức Đạt, Sư đoàn 23 (có 3 Trung đoàn 44, 45, 53), Tư Lệnh Đại Tá Lý Tòng Bá và 11 Tiểu đoàn BĐQ biên phòng đóng dọc theo biên giới QK-2, Tư lệnh QK-2 Trung Tướng Ngô Dzu.

Mùa thu năm 1971 có tin CSBV sẽ tấn công Cao nguyên vào mùa khô, tình báo VNCH cho biết lực lượng CS gồm Sư đoàn 320, Sư đoàn 2 và F10 được yểm trợ bởi Lữ đoàn 203 xe tăng và nhiều trung đoàn pháo. Đây là lần đầu tiên VC xử dụng xe tăng và đại bác tại cao nguyên.

Cuối tháng 1-1972 ta phát hiện VC gia tăng hoạt động trong Quân khu, địch đã đem đại bác tầm xa vào vùng Tam biên, pháo đài bay B-52 và phi cơ chiến thuật đã oanh kích tối đa vào các mục tiêu vừa phát hiện."

Trọng Đạt, CH3, TX
Kinh mời quý vị và quý bạn click Title Link

Thursday, September 27, 2007

Đọc Báo

Trọng Đạt giới thiệu:

Ai đã giết giáo sư Nguyễn Văn Bông? (Source: Vietnam Exodus)
Lão Phó giới thiệu:
Nội Lực Việt Nam (Tác giả: Nguyễn Vũ Hòa Hiệp)
Mosky's Funpage
(Về Thích Nhất Hạnh)
VLHương giới thiệu:
Life Without Limbs (Source: YouTube)
Tin Cầu Sập
(Source: News.Com.Au) (hình bên)

Đọc Thơ

Người Sàigòn đọc thơ Bùi Giáng:

"Mưa có tạnh nhưng chân trời còn mãi
Những giọt mưa là lệ ở trong mây
Dòng sông đi cho nước nói ngàn ngày
Rằng biển rộng không bến bờ em ạ"

oOo

"Xin lời nói ở trên môi
Là lời ở lại bên đời quên nhau
Bụi hồng ấy của chiêm bao
Thì còn sóng đục chìm vào nước xanh "

Bùi Giáng

>>> Anh NSG ơi, MaoTôn được hân hạnh "diện kiến dung nhan" Anh Chị trong kỳ đám cưới vừa qua. Lại được anh "cứu đói" mấy ổ bánh mì baguettes và làm "hoa tiêu" dẫn đường đến nhà đại ca LanĐàm hưởng Trung Thu sớm. Và tối đó, chúng mình 7 người đã lang thang khu phố Bolsa tìm quán ăn khuya vào lúc nửa đêm...
>>> Khám phá thích thú của chúng tôi là: vóc dáng mảnh mai và tư thái ung dung của anh có phần trái ngược với văn phong những bài bình luận của anh trên DiễnĐàn. Và như thế, những câu thơ của Bùi Giáng ở trên khiến chúng tôi nhớ nhiều về anh chị...
>>> Thủy-Châu, Hùng-Phước & Vĩnh <<<

Cầu Cần Thơ Sập!

Xin mời click Title Link để xem tường thuật và Click Image to Enlarge
Diễn Đàn & Web

Trần Bính Là Ai?

Tiếp theo bài "Hãy 'CHỬI' Chính Mình" posted ngày hôm qua,
xin kính mời quý vị và quý bạn click vào Title Link trên
để đọc bài "phản bác" của Niệm Phan.

Bài này cũng được uploaded lên một Trang Web Rời và được giữ y "nguyên trạng".

Thân kính,
Vũ Long hương, FL

Wednesday, September 26, 2007

Huntington Beach


Bóng ai thấp thoáng


... nhìn không ra


Lại gần mới thấy


... cố nhân ta!


Anh chị PTChâu & Họa sĩ A.C.La Vĩnh (Sep 21st, 2007 - 8:00 AM)

Hãy "Chửi" Chính Mình!

Xin kính mời quý vị và quý bạn click vào Title Link trên
để xem qua một bài viết của Ô. Trần Bính,
một người ở trong nước... (?!)

Xin xem đây như một 'thông tin', được posted "AS IS", trên Trang Web rời,
không thêm bớt, sửa chữa (ngay cả về hình thức) và bình luận về nội dung.


Vũ Long Hương, FL

Viết Từ Hang Đá

Phát Biểu Của Nhà Văn Đỗ Tiến Đức
Về Tác Phẩm Viết Từ Hang Đá của Trần Khải Thanh Thủy,
ra mắt ngày 15 tháng 9, 2007 tại Nam Cali.

Thưa qúi ông bà
Thưa anh chị em


Trước hết, tôi xin thưa với qúi ông bà và anh chị em một số điểm đặc biệt về buổi ra mắt sách hôm nay.


- Thứ nhất, cuốn Viết Từ Hang Đá do nhà xuất bản Cội Nguồn của một số văn nghệ sĩ gốc quân đội Việt Nam cộng hòa phát hành. Nhà xuất bản này ở San José. Thay vì như thường lệ, nhà xuất bản sẽ tổ chức ra mắt cuốn sách ở miền Bắc Cali. Nhưng, lần này qúi anh đã ưu ái mang công trình của họ tới Nam Cali ra mắt trước. Xin thay mặt độc giả trong hội trường này, cảm ơn qúi anh chị trong cơ sở Cội Nguồn.

- Thứ hai, buổi ra mắt sách hôm nay khác với những buổi ra mắt sách tại đây, là không có tác giả hiện diện. Lý do : Tác giả đang ở trong nhà tù cộng sản. Bà bị tù vì đã cưu mang đứa con tinh thần của bà mà chúng ta đang được vinh dự chào đón giây phút chào đời tại đây. Xin thay mặt đồng bào có mặt trong hội trường này, gửi tới nhà văn Trần Khải Thanh Thủy lời nhắn rằng, xin bà an tâm, thể theo ý nguyện của bà, mà nay cũng là ý nguyện của những người Việt nam yêu nước, chúng tôi sẽ đưa đứa con này của bà tới đồng bào khắp nơi như nối vòng tay lớn, sẵn sàng rửa nỗi nhục và nỗi đau cho bà và cho dân tộc.

- Thứ ba, cuốn Viết Từ Hang Đá là một tuyển tập gồm các bài tiểu luận, phê bình, phóng sự, sáng tác, truyện ngắn và thơ. Nếu sắp theo nội dung của những bài viết này thì có thể nói, hôm nay chúng ta ra mắt tới ba tác phẩm trong một cuốn sách: - Cuốn thứ nhất là tuyển tập thơ văn của Trần Khải Thanh Thủy. - Cuốn thứ hai là Cáo trạng tội ác của đảng cộng sản Việt Nam. - Cuốn thứ ba là Lột Mặt Nạ Hồ Chí Minh.

Nhận xét về thơ văn của Trần Khải Thanh Thủy

Theo nhà xuất bản Cội Nguồn thì nhà văn Trần Khải Thanh Thủy đã hoàn thành 16 tác phẩm nhưng phần lớn chưa in. Lý do là ở trong nước, từ khi Trần Khải Thanh Thủy đứng về hàng ngũ những người dân chủ thì không nơi nào in các sáng tác của bà. Nhà văn nữ này viết tiểu thuyết, truyện ngắn, viết phóng sự, làm thơ làm vè, viết tiểu luận phê bình văn học và chính trị. Tóm lại bà là một cây viết đa dạng. Mà ở dạng nào thì chữ nghĩa của Trần Khải Thanh Thủy cũng lồng lộng hình ảnh và cũng chát chúa âm thanh của một đám phụ nữ thôn quê chửi lộn.

Với cuốn Viết Từ Hang Đá, nhà xuất bản Cội Nguồn giới thiệu như sau: “Tác phẩm gói gọn một quãng đời thanh xuân, đánh đổi bằng nước mắt, nỗi tủi nhục, và tù đày của một nữ nhi thời đại. Một tác phẩm hào hứng mà đau buồn. Ðọc mê say mà thương cảm”. Qủa đúng như thế. Khi đọc những trang chữ của Trần Khải Thanh Thủy là tác giả đã để chúng đứng vào đám người cô thế đang bị đau đớn, bị dầy xéo trong một cảnh đời bất công bởi bọn thảo khấu lục lâm, hải tặc mà tên gọi cúng cơm của chúng là đảng cộng sản.


Nhưng giữa lúc ta phẫn nộ bọn cường quyền hay ta đang cảm thương lớp người ruột thịt của chúng ta bị đầy đọa, thì Trần Khải Thanh Thủy lại làm chúng ta bật cười thật bất ngờ. Và tiếng cười đó sảng khoái như khi ta vừa nhổ một bãi nước miếng vào mặt kẻ thù. Chẳng hạn, trong bài viết về cảnh công an tổ chức tòa án nhân dân đấu tố bà, một mụ được công an đưa ra chửi bà “Hở cái con phản động kia? Mày có phải ra trận ngày nào không? Phải cầm súng ngày nào không? Trong nhà mày có ai là liệt sĩ không? Mà mày phủ nhận công lao của chồng, cha, con, anh em chúng tao thế hả? Mày còn dám vu cáo Bác Hồ, nào là có vợ, nào là có con, nào là giết dân, phá nước, không yêu tổ quốc, đồng bào...? Bác Hồ mà thế à? Cả thế giới người ta yêu quý bác Hồ, cả Việt Nam thờ phụng bác... Thờ cả cái của quý của bác. Chỉ có mày...mày... “. Có lẽ do cảm xúc phẫn nộ dồn nén, nên Trần Khải Thanh Thủy luôn luôn đã sử dụng những chữ rất táo bạo cho hả giận. Nhưng không hiểu sao trong đoạn văn này tác giả lại “văn vẻ” qúa, chứ làm gì mà mụ đàn bà nhà quê kia đời nào lại nói “cái của qúy của bác” đâu.


Trong bài “Cú Chạm Mặt Bất Ngờ”, viết về cảnh bà bị công an vu cáo bà có ma túy trong người để bắt bà, thế là suốt bài, hễ tả tên công an nào, bà cũng thấy bản mặt chúng nó “như cái mông đít”. So cái mặt công an với cái mông đít, mà nhà văn Trần Khải Thanh Thủy cho là đắc ý, nhưng theo tôi thì tội nghiệp cho cái mông đít lắm. Bởi về mông đít là một bộ phận cần thiết của cơ thể, là vẻ đẹp từng làm nên danh nên phận cho nhiều phái nữ, trong khi cái mặt của đám công an cộng sản hoàn toàn vô dụng cho xã hội nếu không nói là còn tác hại cho xã hội.

Trước đây, ở miền Nam, nhà văn Chu Tử đã so sánh cái đầu một nhà báo có tiếng với cái mông tài tử Thẩm Thúy Hằng. Lý do là đầu ký giả này hói, cái trán tròn, bóng loáng, căng những chữ. Còn cái đám công an, nói chung là đảng viên cộng sản, hầu hết đều trán hẹp, thâm đen, không thể đề cao mặt chúng là cái mông đít được.

Xin thêm một thí dụ khác. Trần Khải Thanh Thủy viết một bài, lấy tựa đề là “Ôi Việt Nam ! Xứ sở mù lòa !”. Tôi không biết tác giả dùng chữ mù lòa này ý nghĩa thế nào để không mang tiếng là miệt thị dân tộc . Dân tộc Việt Nam không mù lòa dù sống trong thời cộng sản chiếm đóng, trong cảnh cá chậu chim lồng, kiến thức và miếng ăn đều theo chế độ hộ khẩu qua nhiều thập niên. Bằng cớ là chúng ta có những Trần Khải Thanh Thủy, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Văn Lý.

Đại khối nhân dân Việt Nam phải nói là rất sáng mắt sáng lòng. Thế nhưng họ không bầy tỏ chỉ vì bạo lực của công an. Họ đang ngóng mắt chờ người châm ngọn lửa đồng khởi vì họ là thùng thuốc súng.

Ngay cả cái đám cộng sản kia, chúng nó cũng không mù lòa đâu. Chúng nó biết hết về Hồ Chí Minh là tên giả nhân giả nghĩa, là một anh bịp, nhưng chúng nó vẫn giả vờ tôn vinh tạo nên cảnh cây đa và ông bình vôi để chúng thu hoạch đồ cúng.


Cho nên chúng ta từng nghe nói rằng người Việt Nam bây giờ có hai bộ mặt. Một bộ mặt khi đứng trước đảng và bộ mặt khi đứng với dân. Và chúng ta cũng biết rằng lưu manh gian trá đã trở thành một nghệ thuật sống. Tất cả chỉ vì nước Việt Nam bất hạnh nên có “Bác và Đảng”.


Rồi tựa của cuốn sách ra mắt ngày hôm nay, tại sao lại có tên là “Viết Từ Hang Đá” ?


Trong bài “Hang Đá”, tác giả cho biết bà thích gọi căn nhà của gia đình bà là “hang đá”. Lý do là căn nhà bà trơ trụi, nhẵn nhụi, bao nhiêu đồ vật trong nhà cứ bán dần để lấy tiền mua gạo. Hang đá cũng có nghĩa là căn nhà bà ở tuy là giữa thành phố Hà Nội nhưng cũng như ở rừng vì chẳng ai lui tới, người nào cũng sợ mang họa với đám công an rình mò, đang lãnh nhiệm vụ cô lập bà.


Như vậy là giữa Hà Nội có những hang đá và dưới mắt Trần Khải Thanh Thủy thì Hà Nội không hơn gì một cánh rừng hoang. Điểm này khiến những người Hà Nội như chúng tôi cảm thấy se lòng vì tự ái bị tổn thương. Hà Nội của chúng tôi từng được ca ngợi là thành phố ngàn năm văn vật mà. Ngày nay, cộng sản chiếm đóng Hà Nội, dù chúng có bầy ra những trò khỉ chăng nữa, thì quan nhất thời, dân vạn đại, chế độ đó phỏng liệu còn bao năm so với Hà Nội là thiên thu thanh lịch.


Lại nữa, nếu dùng chữ “hang đá” để nói về cách sống, cách suy nghĩ rừng rú man rợ của đám cộng sản thì tôi tự hỏi không lẽ Trần Khải Thanh Thủy đã nhẹ tay với đám tội đồ cộng sản rồi sao!
Bởi vì trong rừng núi, ai cũng biết là các muông thú không ăn thịt đồng loại trong khi cộng sản nhìn người đồng loại nào cũng là thù nghịch, là phản động, là muốn bắt nhốt và thủ tiêu.

Bởi vì trong rừng núi, có cảnh cọp báo bắt hươu nai, nhưng đó là bản năng sinh tồn, và chúng chỉ dùng sức mạnh để cắn xé nhau. Còn cộng sản không giết người giản dị như cọp báo. Chúng còn dùng mưu mẹo. Chẳng hạn, để bắt Trần Khải Thanh Thủy, công an mặc thường phục, chặn đường rồi vu cáo trong người bà có ma túy. Chúng còn dùng thủ đoạn. Chẳng hạn, để bỏ tù Trần Khải Thanh Thủy, chúng vu cáo bà là ăn tiền của “thế lực thù địch” tức là “những khúc ruột ngàn dậm” của chúng. Cho nên nói ngôi nhà trong xã hội cộng sản là hang đá, cộng sản là thú rừng thì nếu thú rừng biết nói, chắc có lẽ chúng sẽ phải đi biểu tình phản đối vì đã đồng hoá chúng với bọn cộng sản.


Thêm một điểm nữa là, bà Trần Khải Thanh Thủy tưởng rằng căn nhà của bà là hang đá thì bà và chồng con bà sống yên ổn. Nhưng không. Hang đá chỉ ngăn được hoang thú chứ không ngăn được công an cộng sản. Bằng chứng là chúng đã xông vào nhà bà, quậy phá sách nhiễu và lôi cổ bà lên xe tống vào nhà giam.


Cáo trạng tội ác cộng sản


Bất cứ một người lương thiện nào cũng có thể kể không cần suy nghĩ, hàng chục hàng trăm tội ác đủ loại của cộng sản. Ở Hoa Thịnh Đốn, ông tổng thống Bush vừa khánh thành đài tưởng niệm 100 triệu nạn nhân cộng sản. Ở Việt Nam, hàng triệu người đã bị cộng sản giết và cả triệu người khác chết vì tin lời cộng sản nói. Trần Khải Thanh Thủy đã kê tội ác của cộng sản trên từng trang của tác phẩm dầy 400 trang của bà. Bà gọi thời đại Hồ Chí Minh là thời không thể đểu hơn được nữa. Bà nhấn mạnh vào tội ác hủy hoại nhân bản, tội ác ngu dân của chúng. Bà khẳng định : “Đảng cộng sản Việt Nam là một đảng vô cùng tàn ác và bất nhân, gây bao nhiêu tang tóc, oan khiên cho người Việt Nam”.


Nổi bật nhất trong ít năm gần đây là vụ “dân oan khiếu kiện” gọi nôm na là những người bị bóc lột. Bà đã viết bài tường thuật tại chỗ là vườn hoa Mai Xuân Thưởng, Hà Nội, nơi qui tụ hàng trăm dân oan từ cả nước tới ngồi chờ nhà nước giải quyết, trả đất trả nhà bị đảng viên ở địa phương cướp đọat. Bà đã chuyển tiếng kêu cứu của dân oan ra hải ngoại, tới khắp thế giới. Và qua những bài viết này, loài người được biết rõ hơn sự thối tha, hèn hạ và tham lam của đám cộng sản Việt Nam. Cũng chỉ vì những bài báo này mà Trần Khải Thanh Thủy bị cộng sản Hà Nội đấu tố, bắt giam ngày 21 tháng 4, 2007 cho tới nay.
Và dân oan suốt từ Hà Nội đến Sài gòn bị đàn áp.

Trần Khải Thanh Thủy đã kêu gọi đồng bào ở hải ngoại: “Hãy rửa nỗi nhục nỗi đau này cho chúng tôi”.


Vâng, đáp lời kêu cứu Trần Khải Thanh Thủy là vài ba buổi thắp nến cầu nguyện vào tối cuối tuần, xin Ơn Trên phù hộ sao cho mấy thằng cộng sản thôi cộng sản vì chúng ta đã khẳng định với cộng sản là chúng ta đấu tranh nhưng không bạo động.


Thưa qúi ông bà, anh chị em,


Vì cuộc đấu tranh của dân oan khiếu kiện, mà cũng là cuộc tranh đấu chống lại đám tội đồ cộng sản còn đang tiếp tục, tôi xin đưa một đề nghị để đáp lại lời kêu gọi khẩn thiết của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, mà không mất nhiều thì giờ và tiền bạc.


Đó là chúng ta hãy thu thập những bài viết, những bản tin, những hình ảnh về các cuộc biểu tình của dân oan khiếu kiện ở trong nước, in thành sách để hoàn tất bản Cáo trạng tội ác cộng sản Việt Nam mà Trần Khải Thanh Thủy viết dở dang
. Những bức ảnh đó, những bài viết đó tác giả của nó đã phải chấp nhận hiểm nguy, có khi phải trả bằng những ngày tù tội và bằng máu.

Lột mặt nạ Hồ Chí Minh

Có thể nói cuốn Viết Trong Hang Đá là viết về tội ác của Hồ Chí Minh. Riêng những bài viết về Hồ Chí Minh đã chiếm trên một phần ba số trang của cuốn sách. Bà viết thơ, viết ca dao, viết truyện, viết phóng sự, viết tiểu luận giống như người chiến sĩ dùng súng cá nhân, liên thanh, dao găm, lựu đạn, mìn, miễn là hạ được địch thủ. Dưới ngòi bút của bà, Hồ Chí Minh đã hiện nguyên hình là một kẻ giả nhân giả nghĩa, một kẻ vô đạo đức, một kẻ vì cuồng vọng cá nhân mà hy sinh cả quyền lợi của đất nước và giống nòi, Phải nói là mỗi khi viết về Hồ Chí Minh, tôi cảm thấy máu trong người tác giả sôi lên. Lúc đó bà không cần văn chương văn vẻ gì nữa. Bà dùng ngôn ngữ của đại chúng để chửi cho đã miệng.. Theo tôi, sở dĩ Trần Khải Thanh Thủy đánh thẳng vào Hồ Chí Minh vì bà biết, đây là tử huyệt của đảng Cộng sản. Hễ lột được mặt nạ giả nhân giả nghĩa, giả yêu nước của Hồ Chí Minh thì đám âm binh kia tự nó sẽ tan.


Qúi vị vừa nghe một mụ nhà quê khi chửi Trần Khải Thanh Thủy, đã chu miệng lên mà nói rằng nhân dân cả nước thờ cái của qúy của Bác. Đó là hậu qủa của cái gọi là huyền thoại Hồ Chí Minh không có vợ, và không cả gần đàn bà, để dành thì giờ và tâm trí cho nước. Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy đã quyết tâm phá tan huyền thoại này. Nghĩa là quyết tâm giật những bức hình Hồ Chí Minh lộng kiếng đem liệng xuống cống. Bà đã chứng minh bằng những sự kiện cụ thể, như bà đã gặp người con trai của Hồ Chí Minh tên là Nguyễn Tất Trung đang sống ở Hà Nội. Bà cũng phơi bầy bản di chúc thứ tư, viết tay, của Hồ Chí Minh, trong đó ông ta thú nhận có đứa con gái với một người đàn bà Pháp. Đây là thơ của Trần Khải Thanh Thủy viết về “cha già Hồ chí Minh”:


Tội này muôn sự tại cha

Vì cha nước mất và nhà cũng tan
Tội này làm khổ con dân
Đau thương hụt hẫng, nghèo nàn, tha hương.

Ngàn đời oán hận còn vương

Cụ Hồ lộng kiếng muôn phương vui vầy.


Đứng giữa gông cùm cộng sản, công an dầy đặc mà Trần Khải Thanh Thủy cất cao tiếng nói như thế, phải nói là khí phách, là chấp nhận tù đầy, chấp nhận chết. Ước mong cuốn sách của Trần Khải Thanh Thủy được mang về Việt Nam để mọi người liệng cống hình Hồ.


Kết luận


Trần Khải Thanh Thủy đang ở tù không có bản án, không biết ngày nào được thả. Đi tù chỉ vì thực hiện quyền tự do tư tưởng của con người. Theo những cáo trạng trong Viết Trong Hang Đá, thì cộng sản Việt Nam phạm muôn ngàn tội ác với đất nước, với dân tộc. Luật sư Trần Thanh Hiệp khi viết về Việt Nam hiện nay phải than rằng : “Gian manh, vô đạo, vô văn hóa nay không còn là vấn đề "tác phong, đạo đức cá nhân" nữa mà đã được "công nghiệp hóa (kỹ nghệ hóa)" rồi.

Vậy mà nhiều người chạy theo xu thế thời thượng, giờ đây chống cộng sản chỉ với lý do cộng sản vi phạm nhân quyền.


Những người đó nên hiểu rằng khi ta chỉ lên án cộng sản vi phạm nhân quyền thì có nghĩa là chúng ta đã tự cải tội danh cho cộng sản, từ tội tử hình sang tội vi cảnh nộp phạt vài ba chục bạc.


Tôi mong muốn các tổ chức của cộng đồng và đồng hương sớm viết lên bản lên tiếng bênh vực nhà văn Trần Khải Thanh Thủy như vài tổ chức quốc tế đã làm. Chúng ta cần phải lên tiếng, dù sự lên tiếng của chúng ta cũng sẽ không đủ sức nặng buộc cộng sản phải thả bà Trần Khải Thanh Thủy.

Nhưng khi chúng ta lên tiếng là chúng ta xác nhận rằng chúng ta hãnh diện đứng bên Trần Khải Thanh Thủy.

Bà là một chiến sĩ với bầu máu sục sôi, quyết tâm nối tiếp cuộc chiến đấu chống cộng sản mà chúng ta đã làm và đang làm nhưng nhiều người đã buông xuôi hay tệ hơn nữa, đã trở cờ.


Thật là hứng khởi khi thấy trong sách, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy đã công khai nhận lá cờ vàng là biểu tượng cho chính nghĩa dân tộc. Ta hãy nghe bà tâm sự: “Tôi quyết làm một hòn than ngậm lửa để tỏa sáng cho mình, cho đời, vực một phần sự sống và tương lai dân tộc lên trên trang giấy mong manh, treo những vần thơ vẫy gọi – như những lá cờ vàng – trên đầu ngòi bút để lớp trẻ hướng đến, tìm về, bước theo, xốc tới”..


Biết mình là trứng chọi đá, là châu chấu đá xe khi đương đầu với cả một guồng máy cùng hung cực ác, Trần Khải Thanh Thủy vẫn vững chắc tin tưởng rằng cái chế độ phản dân hại nước đó chắc chắn phải sụp đổ trước sự đồng khởi của nhân dân trong xu thế tự do dân chủ của thời đại. Nhưng trong cái vui to lớn đó, bà đã nghĩ tới tấm thân nhỏ bé cân nặng có 45 ký của bà, lại đang bị ho lao, có thể sẽ chết vì đòn thù của cộng sản. Và bà viết di chúc :


Nếu tôi chết xin ghi lên huyệt mộ

Rằng đây là người yêu nước thương dân.


Vâng, Trần Khải Thanh Thủy ngay từ lúc này đã được đồng bào ghi nhận bà là người yêu nước thương dân. Và tên tuổi của bà sẽ không chết mà sẽ sống mãi mãi với tác phẩm này. Tôi hy vọng trong thời gian ngắn nữa, cộng đồng hải ngoại sẽ có tin vui, sẽ chung tiền mua vé máy bay gửi về Việt Nam, mời nhà văn Trần Khải Thanh Thủy sang Mỹ dự buổi ra mắt tác phẩm thứ hai của bà, tên là Viết Từ Hà Nội, hát cười cùng dân.

Xin kính chào qúi ông bà và anh chị em.


Đỗ Tiến Đức, ĐS7
(Chủ bút báo Thời Luận, Los Angeles)

Bài Đọc Thêm: (links)
- Viết từ hang đá Nhỏ lệ cùng dân của Vi Anh (VietBao Daily Online)
- Tôi đọc Trần Khải Thanh Thủy của Đoàn thanh Liêm (source: như trên)

Thơ Văn Trích Đoạn

HONEY, THERE YOU ARE!

Trước và Sau - Rehearsal and Official
Đây, chàng tuổi trẻ vốn-dòng-hào-kiệt
Và cô con gái út cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa
Xem "lưng" cô dâu
Ôm xiết mảng lưng trần
Giây phút long trọng và Lên xe hoa
'tình tinh tinh tinh - tình tính tình tinh'
Rồi một buổi anh tôn em làm vợ
From Colorado to California
Tam tứ núi cũng trèo...
Bá quan văn võ "Dining & Dancing"
Dành cho Mao Trang Chủ và Mao Bà Bà: Trang trắng vỗ tay reo...

Kết luận:
Dành cho Tân Giai Nhân và Tân Lang:
Và trăng đầy nửa giường khuya,
Góc chăn gối lệch đêm chia canh dài

Nữ Đạo văn: Như Thương

Political Mahjong!

Bức tranh sơn dầu "Bắc Kinh 2008" đang được trưng bày tại triển lãm nghệ thuật tại New York. Năm 2008 B.K sẽ tổ chức Olympic Games, cho nên bức tranh sơn dầu trên cũng miêu tả một game truyền thống Trung Hoa: cờ Mạt Chược.

Nhiều dư luận ở Trung Quốc cũng như ở Đài Loan cho rằng những cô gái trong tranh tượng trưng cho những thế lực cạnh tranh trong cuộc chơi toàn cầu hóa đầu thế kỷ 21 mà tâm điểm là Trung Quốc.

Cách giải thứ nhất in trên tờ Nam Phương Châu Báo thì cho rằng: Chân dung người treo trên tường ở góc trái của bức tranh nếu nhìn kỹ sẽ thấy vừa quen vừa lạ và nếu phóng to sẽ thấy là hàm râu của Tôn Trung Sơn, đầu trọc của Tưởng Giới Thạch, nét mặt là Mao Trạch Đông, Đó là bức chân dung khái quát cả 100 năm lịch sửcủa T.Q, hoặc có thể coi đó là toàn bộ chân dung của chủ nghĩa Dân Chủ cũ và Chủ Nghĩa Dân Chủ mới của Trung Quốc. Phong cảnh sau cửa sổ: ngoài trời đen đặc, mây vần vũ, mờ mịt như cục diện trên eo biển Đài Loan. Muốn hiểu rõ ràng hơn chúng ta thử phóng to hình lên

Trang Hạ
(tranh: Hoạ sĩ Lưu Ích, Hoa kiều ở Canada)

Trung tâm bức tranh là 4 cô gái đánh mạt chược và một cô đứng ngoài ngó: 2 cô tóc đen và 2 cô tóc vàng. Hai cô tóc đen chỉ Nhật và Trung Quốc, còn 2 cô tóc vàng là Mỹ và Nga. Trung Quốc có xâm mình ngồi xoay lưng và đối diện với Mỹ, tay phải còn dấu 2 quân bài. Mỹ đang vươn vai nhìn bên. Nga nằm dài đối diện với Nhựt chân gác qua đùi Mỹ, Nhựt ngó Trung Quốc mà cười. Còn một cô gái nhỏ đứng ngoài biển Thái Bình Dương trong ngóng ở cuộc chơi, không được phần tham dự: đó là Đài Loan.

Phục sức của 4 cô mỹ nữ đại diện cho thực lực của họ:

- Nhựt Bản không mảnh vải che thân, không thế lực. Nhựt đang mê mẩn với chính mình. Nhựt là người chơi ngốc nhứt, vừa nhìn thế cuộc vừa cảm thấy tự mãn.
- Nga chỉ có 1 mảnh vải che đang nằm ngửa, gác chân lên Mỹ. Bài của Nga la con tướng công
nói lên Nga chẳng quan tâm chuyện thắng thua nầy, cũng không muốn chơi tiếp, Nhưng Nga trên
bề mặt thì dây mơ rễ má cùng Mỹ. Dưới hậu đài thì bí mật đi đêm với Trung Quốc, thẩy cho Trung Quốc những con bài riêng.
- Mỹ phần trên mặc áo long trọng nhứt, nhưng phần dưới thì trần trụi có nghĩa là trên võ đài, Mỹ là thế lực mạnh mẽ nhứt nhưng dưới võ đài thì trần trụi. Mỹ dường như không nhìn vào bài mình nhưng thực tế đang nhìn một lá bài khác đó là Đài Loan, tay đặt sau gáy vặn eo có vẻ mệt và mỏi, Mỹ đang cân nhắc coi nên chơi tiếp không? chứ không phải suy nghĩ xem làm thế nào cho thắng.
- Trung Quốc trên cuộc chơi có vẻ tay không chẳng áo mão gì nhưng thực tế là tay chơi lắm đòn nhiều công lực nhứt. Trung Quốc chỉ xâm phượng rồng trên da chứ trang phục đã trở thành đồ tây cả rồi nói lên xu hưóng phương tây hoá của Trung Quốc.
- Đài Loan vô cùng chăm chú tới cuộc chơi, trên tay cầm dĩa trái cây coi như những lợi ích thực tế. Tay kia cầm con dao phòng tự vệ.

Một nguồn tin từ tạp chí Trung quốc khác thi người con gái Trung Quốc chạm quân Đông Phong có ý rằng ta đang là "Đông" tức là chủ nhân của tình thế. Nga đang lợi dụng Mỹ đang lơ đễnh lén lút trao quân bài cho Trung Quốc ngầm nói lên họ đang "đi đêm".
Đài Loan ở bên nhìn rõ thấy màn kịch hậu trường: Nga hậu thuẩn cho cho Trung Quốc trong thế cuộc nầy. Và Mỹ thông qua việc quan sát gương mặt Đài Loan để phát hiện được phần nào sự biến dạng của cuộc chơi. Nhưng trên thực tế cả Mỹ lẫn Nga đều đang "đi đêm" với thủ đoạn riêng và mục đích riêng.
Mỹ nữ Đài Loan cầm bên tay mặt mâm trái cây và bên tay tái một con dao nhỏ đã ngầm nói rằng con dao nhỏ là năng lực phòng vệ quyền lợi của Đài Loan đừng ai đụng tới.

Một giải thích khác từ báo chí phương tây thì người xâm phượng trên lưng là Trung Quốc nhưng lại mặc đồ phương tây. Phải đây là ám chỉ Trung Quốc giời đây "học chữ hán để lấy lễ còn học tây để hữu dụng?."
Mây mù vần vũ ngoài cửa sồ coi như tình thế u ám giữa eo bờ biển Đài Loan và Trung Quốc, nơi thế cờ bày ra cho 4 bên rình rập nhau. Quyền lợi đan xen kẽ giữa Trung Mỹ Nhựt Nga quá phức tạp.
Phương tây thường nhìn nhận Chính Phủ Dân Quốc của Quốc Dân Đảng Đài Loan như một chính phủ Dân Tộc Chủ Nghĩa, bởi thế tấm áo khoác lên Đài Loan là áo yếm truyền thống. Vào năm 2008, lập trường của Đài Loan vẩn là Dân Quốc chứ không phải đòi độc lập thành Đài Loan Quốc. Điều nầy có lẽ phù hợp bởi vì trong cuộc tổng tuyển cử bầu Tổng thống Đ.L vào năm 2008 Ứng cử viên nhiều cơ hội nhứt là Mã Anh Cửu của Quốc Dân Đảng với chủ trương ôn hoà, dân tộc và phát triển.
Nhìn tình huống bức tranh Bắc Kinh 2008 thấy Nga ngã về Trung Quốc và Mỹ càng chơi giằng co càng nhiều rủi ro.
Riêng Trung Quốc đang hy vọng cố dành phần thắng bằng mọi cách và không ngại dùng mọi thủ đoạn. Nhưng chắc chắn Mỹ sẽ thắng ván cờ Châu Á bởi vì chỉ có Mỹ mới mặc áo còn 3 người kia đả cởi dần áo rồi.
Ván mạt chược phương đông vần quanh Trung Quốc Đài Loan có thể là ván cuối nhưng cũng có thể là khúc dạo đầu của một cục diện khác.

Huỳnh Khánh Tân
Trọng Đạt
(forwarded hình và những cách giải thích trên)

Huệ Nhãn

Chiếc Thang Tre

Chiếc thang tre kỳ diệu
Huệ nhãn nhìn thế nhân
Quỷ ma cùng dã thú
Lẫn lộn chốn nhân gian
Phật môn chánh pháp cứu
Dân Oan bớt lầm than
Lửa Phật đốt quỷ đỏ
Dã thú chạy thoát thân.
Phật quang trừ ma đạo
Nam Mô Quan Thế Âm

Vô Danh thuật chuyện nhân gian:

Năm Đinh Hợi (2007) Hai Lịch tuổi lục tuần vẫn còn sức làm thuê. Khi thì giúp bà Tư hàng xóm sửa mái tranh dột mưa, lúc thì phụ đào mương vét cống trong xóm nhưng cũng có thời gặp vận may được các quan, nhà giàu làng Ba Đình thuê sửa mái ngói mới hay làm thêm phòng hoặc nhà thủy tạ, xây thêm hòn non bộ, v.v...

Lúc thiếu thời ông mục kích cảnh tượng hãi hùng ông nội và cha bị chôn sống thời cải cách ruộng đất nên khi trưởng thành học hành đỗ đạt không muốn làm việc chữ nghĩa với quan cai trị bất nhân mà chỉ hành nghề mộc hay làm thuê cùng viết mướn mưu sinh. Thỉnh thoảng ông hay đi chùa lễ Phật những ngày vắng khách tránh tai mắt. Vợ mất sớm ông có bốn trai và một gái, ba con trai lớn chưa thành gia thất lần lượt đi nghĩa vụ vào bộ đội đi B (1), đứa trai út bị tật chân nhỏ nên được tha, cô con gái duy nhất hy sinh trong dãy trường sơn khi công tác dân công, sau ngày đánh chiếm thêm miền Nam năm Ất Mão (1975) ông trông ngóng tin mãi không thấy ba người con trở về, không biết chia sẻ nỗi buồn cùng ai vẫn làm thuê độ nhật qua ngày nuôi đứa con trai tàn tật.
Mười năm sau, ba người con đi bộ đội cũng biệt vô âm tín như vậy không còn nghi ngờ gì là các con đã hy sinh mất xác trong dãy Trường Sơn xa xôi.

Một người bạn thân thuở nhỏ cho biết trên vùng núi Yên Tử, ngôi chùa cổ có một nhà sư xa lánh trần tục tu hạnh Đầu Đà, hãy đến đó mà cầu phước.
Gởi gắm con trai út cho ông bạn xong ông hai Lịch lên đường tìm đến non cao, mang theo lương khô sau xe, ngày đi đêm nghỉ mất một tuần đi xe đạp mới đến chân núi, hỏi thăm dân địa phương họ chỉ đường lần mò mãi cuối cùng ông đã toại nguyện.

Lưng chừng ngọn đồi cao là Thiền Am của nhà sư. Trong hang đá lõm, tượng Phật ngồi cao một thước ta bằng đá khắc tuyệt nghệ công phu. Chào nhà sư hỏi thăm sự tích tượng Phật được nhà sư cho biết ngôi chùa đã hoang phế xây từ đời nhà Trần cuối thế kỷ 12 sau Tây Lịch, cỏ cây phủ đầy chỉ còn ngôi mộ bia đá của vua nhà Trần (2). Nhà sư trạc tuổi ngũ tuần da sạm nắng, mắt sáng mặt mũi thanh bai thoát tục quả đúng là con nhà Phật.

Xa lánh chốn hồng trần vài hôm nghe giảng kinh và tâm sự bên đồi núi thâm sơn u tịch khuây khỏa nổi buồn gia thế! ông hai Lịch vái chào từ giã nhà sư:

- “Đa tạ Thầy đã thuyết giảng Phật pháp và kinh điển mấy hôm nay nên chuyện gia môn đau buồn trong lòng tôi cũng vơi đi hết. Mong có dịp tái ngộ." Nhà sư chào đáp lễ nói:
- “Được vậy thì tốt, biết ông làm nghề mộc bần tăng có món quà tặng ông.” Nhà sư chỉ một đống tre khúc dài khúc ngắn thân cây tre to bằng cườm chân rồi nói:
- “Đây là chiếc thang của sư phụ bần tăng để lại, thấy ông cơ khổ nên tặng ông. Mong nó sẽ giúp ích cho nghề mộc của ông" . Nói xong sư ông lắp ráp chiếc thang tre nhanh nhẹn rồi dựng lên tảng đá, người bước lên thử chiếc thang một tay chắp trước ngực lâm râm đọc kinh và nhìn ông Lịch từ trên cao nhà sư mỉm cười gật đầu, khi leo xuống thang tháo gỡ ra từng khúc rất dễ dàng nhà sư nói tiếp:
- “Ráp nối như bần tăng đã làm không khó khăn gì. Khi nào ông đứng trên nấc thang cao sẽ nhìn thiên hạ bằng huệ nhãn của Phật." Lịch hỏi:
- “Huệ nhãn nghĩa là sao thưa Thầy?"
Nhà sư đáp:
- "Khi ông đứng trên bậc thang tre này muốn tìm hiều người nào thì nhắm mắt lại chấp tay trước ngực niệm ba lần như sau ‘Nam mô Quán thế âm bồ tát' mở mắt ra nhìn lại người đó sẽ biết họ là ai."
- "Cám ơn Thầy"
- “Ông hãy lên đường trở về cho sớm, nếu có duyên sẽ gặp lại"

Sau khi học cách tháo ráp thang ông cột chặt gọn bó tre sau xe đạp, cúi chào từ giã vị sư Am Trúc Lâm.
Ông hai Lịch trở lại quê cũ vẫn đi làm thuê độ nhật nuôi con, làng Ba Đình phát tài các quan lớn, nhỏ đều cất nhà lầu khang trang, tậu xe ngoại. Các công tử say rượu lái xe trái luật thường gây tai nạn chết người bỏ chạy là thường, các quan ông quan bà ăn ngon mặc đẹp. Còn ta, hai Lịch tự nghĩ thầm, ông cha ta chết oan ức nay ba con trai của ta thất tung mất xác nơi rừng sâu, con gái cũng không còn, gia đình ta có làm gì nên tội?

Một hôm có nhà quan trong làng thuê sửa lại mái nhà bếp bị bão tróc nóc, ông Lịch đem chiếc thang tre theo để leo cao, xế chiều khi lợp sắp xong thì thấy nhiều xe gắn máy và cả xe bốn bánh đắt tiền kiểu Nhật đến đậu trước sân nhà, một đám người ăn mặc bảnh bao có vẻ là quan lớn công an, chủ nhân mời họ ngồi vào bàn dài phòng khách. Trên bàn bày đủ thứ rượu thịt trái cây ngon. Ông Lịch còn vài viên ngói phải lợp cho xong trước khi họ khám phá ra có người đang nhìn trộm, đám khách này ăn uống no say cười đùa nói chuyện làm ăn mánh mung, khoe vào nhiều động chơi gái, mua trinh, làm tiền, bắt người, biết nhiều người mua gái bán qua Nam Vang, Trung Hoa ăn chia. Có một tên râu xồm nói:
- "Tớ có lệnh theo dõi mấy thằng trọc áo nâu áo vàng và mấy tên có tóc áo đen. Bọn chúng nó thật vô tích sự, hay sách động nhân dân tranh đấu dân quyền tự do quái gì đó có ngày vào tù cả lũ.”
Có người nói trúng mối cả trăm ngàn đô, ông Lịch nghe mà khiếp vía... làm sao mà họ giàu như thế trong khi ông làm việc lương thiện vất vả cả ngày chỉ được ba mươi ngàn đồng tiền nội tính ra là hai đô tiền Mỹ.

Ông Lịch nhắm mắt niệm ‘Nam mô quan thế âm bồ tát' ba lần rồi mở mắt ra nhìn lại đám người trong bàn tiệc. Ông giật mình kinh hãi, dụi mắt nhìn lại cho kỹ. Một đám thân người nhưng đầu thú vật đủ loại: đầu heo, đầu khỉ, đầu vượn, trâu, ngựa, gã lớn tuổi chủ nhà mang đầu gấu. Trời ơi sao mà lạ lùng dễ sợ quá. Thì ra “huệ nhãn" mà nhà sư nói là nhìn ra bộ mặt thật của bọn đầu trâu mặt ngựa này.

Lợp miếng ngói chót ông Lịch xuống thang và thu dọn đồ nghề ra về thầm nghĩ trong lúc dân chúng nghèo đói kiếm cơm ăn từng bữa, nhà cửa bị bão lụt màn trời chiếu đất đói khát bệnh tật thì bọn này tụ tập ăn uống no say không một chút thương xót. Thì ra chúng nó đâu phải con người mà biết thương xót ai.

Ông Lịch thầm cám ơn nhà sư đã cho ông chiếc thang để làm việc kiếm tiền mà còn cho ông có được “huệ nhãn” biết được sự thật.
Ông nhớ lại trước khi ra về nhà sư còn đi bộ đưa ông một quãng đường và an ủi ông, lời nhà sư còn văng vẳng bên tai:
- “Gắng sống qua kiếp nạn đời này, hãy gần gũi với Phật môn chánh pháp sẽ có ngày thấy được lửa Phật huyền diệu đốt cháy bọn tà ma quỷ đỏ ra tro bụi, đám hình người dạ thú sẽ không có chỗ trú thân phải bỏ chạy thôi, ngục A tỳ đang chờ đám ác thú.

Ông Lịch về đến nhà không thấy đói. Đến trước bàn thờ gia tiên thắp nén hương, nước mắt tuôn rơi, ông khóc to như đứa trẻ. Con trai Út hỏi: “Bố buồn chuyện gì mà khóc thê thảm vậy?” ./.

Vô Danh

Ghi Chú:
(1) Xâm nhập vào Nam theo ngã Trường Sơn đánh chiếm VNCH.
(2) Trần Nhân Tông (1279- 1292- ND)
Nhân Tông: tên Khâm. Theo Ngự chế Việt sử tổng vịnh: Vua Tự Đức, ngài là con trưởng của vua Thái Tông, ở ngôi 14 năm, nhường ngôi, làm Thượng Hoàng 5 năm, xuất gia đi tu 8 năm, hưởng thọ 51 tuổi.
Phật giáo thịnh hành nhiều thế kỷ hoàng triều nhà Trần.
Đại Việt Sử Lược - Quyển III

Vũ Long Hương, FL thuật

Tuesday, September 25, 2007

FIFA’s Women World Cup

Kể từ năm ngoái sau khi bàn luận về World Cup Soccer 2006, hôm nay, chúng tôi xin quay về chuyện thể thao. Đó là Giải Vô Địch Nữ do Tổng Cuộc Túc Cầu Thế Giới đang được tổ chức tại Trung Quốc từ ngày 10 tháng 9 đến ngày 30 tháng 9 năm 2007.

Có 16 quốc gia tham dự và chia làm 4 nhóm như sau:

A/ Đức #2
>>Anh #12
>>Nhật #10
>>Á Căn Đình #29

B/ Hoa Kỳ #1
>>Thụy Điển #3
>>Bắc Hàn #5
>>Nigeria #24


C/ Na Uy #4
>>Úc #15
>>Gia Nã Đại #9
>>Ghana #47

D/ Ba Tây #8
>>Trung Quốc #11
>>Đan Mạch #6
>>Tân Tây Lan #23


Các con số đứng sau # là thứ hạng trên thế giới hiện nay do FIFA thẩm định (FIFA’ s World Rankings)

Trong các Nhóm trên thì Nhóm B đựơc coi là Nhóm Tử Thần (group of death) vì trong nhóm có tới 3 đội trong 5 đội đứng đầu thế giới (top 5), và chỉ có 2 đội đựơc vào vòng trong. Như vậy 1 trong 3 đội này phải bị lọai.

1/ Vòng đầu (group stage). Vòng này chơi theo lối Round Robin, nghĩa là các đội trong tóan sẽ đấu với nhau và 2 đội có điểm cao nhất sẽ vào vòng trong. Vòng này có nhiều trên có kết quả “đảo lộn” (upset) bất ngờ.
Kết quả:
1 Nhóm A : Đức và Anh . Tuy Anh sắp hạng dưới Nhật nhưng vì chỉ cách có 2 bậc nên cũng không thể coi là “đảo lộn” (up set)2 Nhóm B : Hoa Kỳ và Bắc Hàn. Thụy Điển bị lọai vì đã để cho Nigeria “cầm chân”. (hòa 1-1)

2 Nhóm C : Na Uy và Úc, Gia Nã Đai bị lọai vì đã để cho Úc thủ hòa 2-2 trong trận chót của nhóm để quyết đội nào sẽ cùng Na Uy vào vòng trong

3 Nhóm D : Ba Tây và Trung Quốc. Đan Mạch đứng hàng thứ 6 trên thế giới đã bị Hội chủ nhà Trung Quốc, hạng 11, hạ 3-2

1/ Vòng loại trực tiếp (knock out phases)

a/ Tứ kết (quarters final)

Kết qủa : Đức thắng Bắc Hàn 3-0. Hoa kỳ đá bại Anh củng với tỳ số 3-0. Ba Tây lọai Úc 3-2 và Na Uy hơn Trung Quốc 1-0. Trong vóng này không có một trận “up set” nào. Các hội trên chân ( favorites) đề thắng các hội kém hơn ( underdogs)

Trong 2 trận đầu Bắc Hàn và Anh đã cố gắng cầm cầm cự đựợc hiệp đầu (Bắc Hàn chỉ bị Đức ghi bàn đầu vào phút cuốI 44 của hiệp nhất, và Anh đã thủ hòa 0-0 với Hoa Kỳ), nhưng trong hiệp 2 , hai đội này đã không thể chống cự lại 2 đội hùng mạnh (power houses) đứng thứ 2 và thứ nhất trên thế giới, nên đã để cho Đức ghi thêm 2 bàn thắng và Hoa Kỳ ghi 3 bàn.

Hai trận sau thì gay cấn hơn : Ba Tây đã dẫn trước 2-0 , nhưng đã để cho Úc gở hòa 2-2. sau cùng BaTây ghi thêm đựơc 1 bàn nữa mới quyết định đựơc trận đấu. Trong những bàn thắng của Ba Tây có 1 bàn bằng phạt đền (penalty kick) khì trong tài phạt hậu vệ Úc vì đã truy cản trái phép trong vòng cấm địa. Tuy nhiên khi TV chiếu lại thì lổi đã xẩy ra ngay bên ngòai lề chứ không phải ở trong vòng cấm địa. Thật là “oan” cho Úc. Nếu không có bàn phạt đền đó thì kết quả chưa biết ra sao ?.

Xin các bạn ta ở “miệt dưới” đừng buồn vì dầu sao kỳ nay Úc cũng đã quá tiến bộ, đạt được vài thành qủa đáng kể so với các kỳ trước. Trước đây, Úc đã tham dự 3 world cup, nhưng chưa thắng một trận nào (đấu 9 trận, thua 7 hòa 2) và đều bị lọai ngay vòng đầu. Trong giải này Úc đã thắng trận đầu tiên trong lịch sử tham dự world cup, hạ Nigeria trong vòng đầu và lại còn lọt được vào tứ kết nữa

Trận Na Uy và Trung Quốc. Trung Quốc với sự ủng hộ của trên 60,000 khán giả đã tấn công liên miên và có rất nhiều cơ hội làm bàn, nhưng vì 1 lỗi lầm nặng nề của hữu vệ Wang Kun đã để Na Uy ghi bàn thắng duy nhất cho trận đấu.

b/ Bán kết :

Ngày thứ tư sắp tới (26/9) sẽ là trận Bán Kết giữa Đức và Na Uy và thứ năm (27/9) là trận bán kết khác giữa Hoa Kỳ và Ba Tây

Ngày mai sẽ có bài phân tích trước về 2 trận bán kết này. (phần Tiếp theo, đã posted trước ở phía dưới)

N.N Liên sưu tầm và phân tích

Ghi chú thêm :
* Tất cả 32 trận đấu đề chiếu trực tiếp trên đài ESPN tại Hoa Kỳ.

* Các bạn có biết hội tuyển nữ của Việt Cộng xếp hạng mấy trên thế giới không?. Hạng 38. Thế là khá đấy chứ, so với gần 200 nước, và cũng đứng trên tất cả các hội tại Đông Nam Á. Còn Việt Cộng Nam? Chắc là phải gần 200 vì trong 100 hội đầu tiên thì không có tên VN.

Tin Buồn

Vừa nhận được Tin Buồn dưới đây do anh Nguyễn Văn Sanh, Chủ Tịch (Hội CSV/QGHC/LBUC) thông báo:
Nhạc phụ của anh Ngô Văn Đượm, TTK Hội CSV/QGHC/LB Úc châu, là
Cụ Ông Hứa Ích
vừa thất lộc tại Sydney ngày 20 tháng 9 năm 2007, hưởng thọ 80 tuổi.

Thành kính chia buồn cùng anh chị Ngô Văn Đượm và tang quyến.
Nguyện cầu hương linh Cụ Ông sớm về cõi Phật.

Gia đình Hành Chánh Boston,
Gia đình Hành Chánh Florida,
Gia đình Hành Chánh Miền Đông Hoa Kỳ

Thơ Bút Tre

CHỦ DÂN

Chống Cộng? Chuyện cũ, nói hoài
Bây giờ còn lại ĐỘC TÀI mà thôi
Bệnh này coi bộ lâu đời,
Đông Tây Âu Mỹ… trong nòi Việt Nam

Mỗi người là một ông QUAN,
Tề gia? Trị quốc? Dọc ngang trị đời ?!?!?
Độc Tài từ lúc nằm nôi
Lớn lên học lóm, lại đòi DÂN CHU

Bất đồng, cứ chưởi lu bù.
Ai siêng kiện cáo bỏ tù mà khe
Chưởi hoài, chưởi chẳng chịu de
Ngàn năm trăm trứng rã bè nước nôi,

Chưởi hoài thành kiếp Thiên Lôi?
Bà con núp hết, ông ngồi mình ên.
“Quốc Gia”! “Cộng Sản”! Rành tên.
Còn tên “ĐỘC ĐOÁN” sao quên mất rồi???

Nói hoài, khổ lắm, eo ơi!
Phê bình lịch sự chẳng vui sao hè?
Theo chi cái lũ u mê
Hô hào dân chủ để đè người ta

Bên nhà thì có A.K
Bên nây võ miệng phát loa chưởi hoài,
Biết rồi! Khổ lắm! Mình ơi ./.

(Kính tặng Thầy Nguyễn Ngọc Liên)
Hai Quẹo
Sep 2007

Tin Buồn


Vừa được tin đồng môn Trần văn Đang
Nguyên cựu chủ tịch Cộng Đồng Người Việt New York
đã từ trần vào lúc 12 giờ 40 ngày 22 tháng 9 năm 2007 tại Maryland,
hưởng thọ 78 tuổi.

Linh cữu được quàn tại:
Francis J Collins 500 University Blvd W, Silver Spring, Maryland Tel:301-593-9500
(Góc đường University Blvd và đường Dennis Ave.)

Ngày giờ thăm viếng
Thứ năm: 9/27/2007: 7PM - 9PM
Thứ Sáu: 9/28/2007: 2PM - 4PM và 7PM -9PM
Lễ Hỏa táng cử hành ngày thứ bảy 9/29/2007 lúc 1PM-2:30.

Thành kính chia buồn cùng chị Trần văn Đang và tang quyến.
Nguyện cầu hương linh đồng môn Trần văn Đang sớm siêu thoát tịnh độ.

Nhóm Cựu Sinh Viên QGHC Tham Sự 1,
Gia đình Hành Chánh Boston,
Gia đình Hành Chánh Florida,
Gia đình Gia Hành Chánh Miền Đông Hoa Kỳ

Xem Mặt Cô Dâu

Như Thưong viết:
"Nói gi thì nói, hễ mà nghe đám cưới thì bà con ai cũng muốn ĐI XEM MẶT CÔ DÂU trước cái đã rồi thì coi chú rể ra sao và sau cùng mới đến bá quan văn võ!"


Để chiều lòng "cô em út", xin mạn phép chiếm chỗ DĐ để post mấy tấm hình sau:

Click to Enlarge

Trước và Sau - Rehearsal and Official
(St Mary's church in Denver, Sep 14th & 15th, 2007)

Xem "lưng" cô dâu

Giây phút long trọng và Lên xe hoa
(Denver, Sep 15th, 2007)

From Colorado (Sep 15th) to California (Sep 22nd, 2007)

Bá quan văn võ "Dining & Dancing" (Cali., Sep 22nd, 2007)