Theo dõi các chuyển động chính trị trong và ngoài nước, chỉ vỏn vẹn trong ba tuần lễ, những người bình tâm nghiên cứu trận đồ đấu tranh Quốc-Cộng không khỏi giật mình kinh sợ khi thấy:
1) Ngọn cờ máu VC mà toàn dân ghê tởm, hải ngoại phải đổ bao công sức để triệt hạ nó trong suốt 32 năm qua, bỗng dưng trở thành “quen mắt” và được trang trọng post lên một số các diễn đàn của người Việt quốc gia, trên các diễn dàn đấu tranh dân chủ & tự do cho Việt Nam. Và dưới chiêu bài lừa mị của đám du sinh cũng như sự nhẹ dạ của một số người Việt tỵ nạn, đang dần dần trở thành ngọn cờ tiểu biểu cho tinh thần đoàn kết chống ngoại xâm và tiêu biểu cho toàn dân Việt Nam! Hãy xem hình ảnh và lời kêu gào của đám du sinh VC trong cuộc biểu tình trước Toà Đại Sứ Trung Cộng tại Paris ngày 22-12-07 thì rõ. Hoàng Kim Phúc - một du sinh bồng bột hay một gián điệp cộng sản trá hình tuyên bố “Đây là lúc các bên gác sang một bên các chính kiến” để được tự do và ngang nhiên giương cao ngọn cờ máu cộng sản.
2) Theo tin từ Đài Á Châu Tự Do của phóng viên Thiện Giao gửi đi vào ngày 22-12-07 thì tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn “Một số bạn trẻ ở Washington DC cũng sẽ soạn thảo một thông báo tuơng tự (giống như bên Anh Quốc): Hãy thực hiện một cuộc tuần hành không có màu cờ” Nếu một cuộc tuần hành như thế xảy ra, theo ngu ý của tôi thì đây là dấu hiệu cho thấy ngọn Cờ Vàng bị lâm nguy tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Tại sao vậy? Xin thưa: Ngọn Cờ Vàng là ngọn cờ tiêu biểu cho Nhân Ái, Tự Do, Dân Chủ, No Ấm, cho lòng Ái Quốc, cho sự Đoàn Kết và biểu tượng căn cước của người Việt tỵ nạn cộng sản, đang được cả thế giới công nhận, bỗng dưng do biến cố “du sinh” lại bị dẹp đi! Từ trước tới giờ, bất cứ cuộc tập họp, biểu dương nào diễn ra tại nơi công cộng, Cờ Vàng đã được giương cao để xác định “Who?” (Ai đang làm chuyện đó?). Cờ Vàng giương cao trong các cuộc biểu tình chống Trung Cộng cho thấy người quốc gia đang bày tỏ lòng yêu nước. Còn bọn cộng sản là bọn bán nước. Phải chăng chủ trương “không có màu cờ” của bọn du sinh VC ở Hoa Thịnh Đốn nằm trong âm mưu dẹp bỏ hay bức tử ngọn Cờ Vàng mà Chính Trị Bộ Đảng CSVN theo đuổi 32 năm qua? Xin nhớ rằng bọn cộng sản không sợ mất nước mà chúng chỉ sợ ngọn Cờ Vàng còn tồn tại. Ngày nào ngọn Cờ Vàng còn tồn tại thì ngọn cờ cộng sản là ngọn cờ phi chính nghĩa.
3) Tình hình nguy ngập ngày hôm nay là do nhóm truyền thông bất chính và do chính chúng ta quá vội vã trong việc loan truyền và cổ vũ những cuộc biểu tình của thanh niên, sinh viên trong nước. Do vội vã post lên hình ảnh thanh niên, sinh viên mặc áo có in cờ VC, giương cao cờ VC khiến cho ngọn cờ máu trở nên quen mắt một cách nghịch lý. Tại sao tôi nói nghịch lý? Bởi vì cách đây chỉ một tháng, nếu có một website nào lỡ đưa một tấm hình VC lên - lập tức gặp ngay phản ứng chống đối mãnh liệt từ khắp nơi. Thế nhưng ngày nay, vào một số websites của nguời Việt quốc gia, chúng ta thấy tràn ngập cờ đỏ sao vàng. Nghịch lý là ở chỗ đó. Chớp thời cơ ngàn năm một thuở, cộng sản ra lệnh cho đám du sinh hải ngoại “Go ahead” tức là nương theo các cuộc biểu tình chống Trung Cộng tại hải ngoại - nhưng không bao giờ dám biểu tình lên án Đảng CSVN là quân bán nước – để giương cao ngọn cờ máu một hợp pháp mà không cần phải đeo lựu đạn, vác B40, cầm AK, lái T54 qua đây! Từ tiền đình các toà đại sứ Trung Cộng ở Anh, Pháp, chiến dịch đang có nguy cơ lan rộng ra đường phố Hoa Kỳ mà địa điểm dự trù là Hoa Thịnh Đốn theo bản tin của RFA nói trên. Đúng là một lần nữa cộng sản “bất chiến tự nhiên thành”. Nếu không tỉnh táo, chúng ta – giống như cha anh chúng ta vào năm 1945 đã quá ngây thơ, mất cảnh giác với cộng sản, cho nên di hoạ cho con cháu cho tới ngày hôm nay.
Biện pháp chữa trị: Nếu chúng ta không muốn tuyến chống cộng này tan vỡ thì:
1) Trước hết chúng ta phải cấp tốc gỡ bỏ ngay tất cả các hình ảnh nào có in cờ VC trên các websites, dù nó được in trên áo, trên biểu ngữ. Nếu cần loan tải hình ảnh thanh niên, sinh viên trong nước biểu tình chống Trung Cộng ở trong nước, chúng ta chỉ post lên các hình ảnh nào không có ngọn cờ máu, nếu có ngọn cờ máu thì phải gạch chéo, nếu cần phải bôi đen – giống như các hãng truyền hình tại Hoa Kỳ bôi đen các hình ảnh dâm ô khi phải đưa lên màn ảnh các thiên phóng sự.
2) Các cộng đồng, đoàn thể, đảng phái, tổ chức cần ra ngay các tuyên cáo vạch trần âm mưu thâm độc của cộng sản lợi dụng du học sinh để nhuộm đỏ hải ngoại. Tôi hoàn toàn đồng ý với một thính giả tại Đức trong cuộc hội luận vào lúc 7PM giờ Hoa Thịnh Đốn ngày 24-12-07 trên Diễn Đàn NVQG của Đài Việt Nam Hải Ngoại về vấn đề du sinh VC giương cờ máu trong các cuộc biểu tình chống Trung Cộng tại Hải Ngoại là: Chúng ta kịch liệt chống đối bất cứ ông tổng thống nào, chính phủ nào, ông đại sứ nào, cơ quan truyền thông nào, tổ chức nào, du học sinh nào đứng ra cổ vũ hoặc công nhận hoặc giương cao ngọn cờ máu VC tại hải ngoại vì đây là ngọn cờ nhuốm máu dân tộc, ngọn cờ đàn áp dân chủ, triệt hủy văn hóa & tôn giáo, ngọn cờ lừa mị, dối trá mà dân tộc Việt Nam không bao giờ chấp nhận. Nếu cần phải bảo vệ ngọn Cờ Vàng bằng máu, chúng ta và con cháu chúng ta cũng sẵn sàng hy sinh.
3) Để lấy lại uy thế, khắp nơi trên thế giới nhất là vùng Hoa Thịnh Đốn, Paris, Luân Đôn, Úc Châu, Ottawa, Nam-Bắc Cali, Texas, chúng ta phải chuẩn bị tổ chức ngay một cuộc diễn hành khổng lồ với “Rừng Cờ Vàng” để cho thấy sức mạnh của người Việt tỵ nạn tại Hải Ngoại và khẳng định quyết tâm của chúng ta đấu tranh vì Dân Chủ, Tự Do cho 80 triệu dân Việt Nam hiện đang diễn ra ở trong nuớc. Chúng ta cũng cần phải cảnh giác thế hệ trẻ và con cháu chúng ta về âm mưu lợi dụng dám du học sinh VC để xuyên thủng phòng tuyến chống cộng - cũng là tuyến Tự Do, Dân Chủ mà chúng ta khổ công xây dựng hơn 30 năm qua.
4) Đối với nỗ lực chống Trung Cộng lấn chiếm đất đai của Tổ Quốc, tôi thấy sự bày tỏ lòng yêu nước của đồng bào hải ngoại như thế là quá đẹp và quá đủ. Dù chúng ta có liên tục biểu tình, xuống đường mạnh hơn thế đi nữa, chiếc chìa khóa để lấy lại đất đai của Tổ Quốc vẫn nằm trong tay bọn cộng sản. Nếu bọn chúng ù lì, hoặc cam tâm làm nô lệ thì sự hy sinh của chúng ta vô ích. Giữa giặc nội xâm và ngoại xâm chúng ta phải chọn một. Nếu chúng ta đồng ý với nhau rằng ngày nào bọn cộng sản còn ngồi đó thì đất nước không những không giữ được mà còn mất thêm thì… chúng ta phải ưu tiên diệt cộng. Kinh nghiệm đớn đau của Tưởng Giới Thạch liên minh quốc-cộng đề huề với Mao Trạch Đông để chống Nhật năm 1936 đã khiến ông ta phải nhục nhã bôn tẩu ra Đài Loan là một bài học quý giá cho người quốc gia. Lịch sử chứng tỏ không bao giờ và không thề nào liên minh với cộng sản dù dưới chiêu bài chống ngoại xâm. Liên minh với cộng sản là tự sát! Lơ là, mất cảnh giác với cộng sản cũng là tự sát!
Còn đối với du học sinh VC có tên là Hoàng Kim Phúc đã tuyên bố trong cuộc biểu tình chống Trung Cộng tại Paris “Đây là lúc các bên gác sang một bên các chính kiến”. Tôi tự hỏi lời tuyên bố này tự chính miệng em hay do toà đại sứ VC mớm cho? Nếu do mấy tên lưu manh ở toà đại sứ VC mớm cho thì câu này “xưa như trái đất” chẳng lừa được ai. Còn nếu tự đáy lòng em thốt ra thì khi nói ra câu đó, em thật sự có thái độ vô tư không? Vô tư ở đây là hoàn toàn vì đất nước, không vì chủ nghĩa, không vì đảng nào, không vì chính quyền nào, áp dụng cho khắp mọi nơi, trong lẫn ngoài. Tôi chỉ cần hỏi Hoàng Kim Phúc vài câu thôi:
- Khi em đã mang trên người chiếc áo có in cờ cộng sản thì đâu còn gọi là không chính kiến nữa? Chính em đang đeo trên người chính kiến cộng sản mà em không thấy.? Nếu thật sự vô tư thì em phải không đeo một ngọn cờ nào chứ? Khi chúng tôi mang Cờ Vàng là chúng tôi chống lại cộng sản. Còn em, khi em mang cờ cộng sản là em chống lại chúng tôi, tức em đứng về phe cộng sản, vậy sao gọi là vô tư?
- Nếu giai đoạn này cần gạt bỏ mọi chính kiến để chống ngoại xâm thì bạo quyền phải tuyên bố giải tán Đảng Cộng Sản, thả tất cả tù chính trị, thả các nhà đấu tranh dân chủ, thả các người biểu tình chống Trung Cộng bị công an bắt giữ, tạo điều kiện cho mọi người cũng như thanh niên, sinh viên bảy tỏ lòng yêu nước, cho đồng bào được mang cờ quốc gia biểu tình trước toà đại sứ Trung Cộng tại Hà Nội chứ? Bởi vì chính kiến (cờ quạt) không quan trọng mà?
- Để thể hiện bầu nhiệt huyết và lòng ái quốc của tuổi trẻ, ngoài việc vác cờ máu của quân bán nước VC để chống quân cướp Trung Cộng, em có dự định làm thêm gì nữa không? Đã có thời là sinh viên như em, tôi hiểu rõ lý tưởng và khát vọng của tuổi trẻ. Tuổi trẻ đáng yêu và đáng quý ở chỗ dám nghĩ và dám làm và nhất là tinh thần vô tư. Để thể hiện tinh thần vô tư, tôi đề nghị ngày mai, em và các bạn của em nên viết ngay một thỉnh nguyện thư hoặc một huyết thư gửi Ô. Nông Đức Mạnh phải giải tán nay Đảng Cộng Sản của ông ta để cùng mọi người, mọi đảng phái khác “gác qua một bên mọi chính kiến”, thiết lập một chính quyền theo ý nguyện toàn dân, để cùng hợp tập hợp sức mạnh chống ngoại xâm. Trong thỉnh nguyện thư đó em kỳ hạn cho Ô. Nông Đức Mạnh một thời gian ngắn để giải quyết, nếu không, em và các bạn em sẽ tổ chức biểu tình, tuyệt thực trước các sứ quánVC để phản đối. Có như thế các em mới thật sự vô tư, vì dân, vì nước. Nếu không các em chỉ lộ nguyên hình là một thứ “âm binh” một thứ “con rối” bị cộng sản sai khiến. Chiêu bài “ Đây là lúc các bên gác sang một bên các chính kiến” chỉ có thể che mắt được trẻ con lên ba chứ không thể che mắt đồng bào trong và ngoài nước đã có kinh nghiệm xương máu với cộng sản hơn nửa thế kỷ qua.
Kết Luận:
Nguy cơ thật khẩn cấp và diễn biến khôn lường. Nếu chúng ta không phản ứng kịp thời thì tuyến chống cộng tại hải ngoại – cũng là tuyến đấu tranh Dân Chủ, Tự Do cho Việt Nam có nguy cơ tan vỡ. Tôi rất phấn khởi và hoàn toàn đồng ý với bản nhận định đanh thép của Cộng Đồng Người Việt Tự Do Liên Bang Úc Châu (Tiểu Bang NSW) trong cuộc họp quy tụ trên 40 hội đoàn ngày 20-12-07 ”Kêu gọi mọi người Việt khắp nơi đồng thanh chống kẻ thù chung là CSVN. Một khi CSVN không còn cầm quyền thì người dân Việt Nam sẽ cùng với một chính quyền vì dân và do dân bàu ra, giành lại phần đất và biển đã mất do CSVN lén lút dâng tặng cho Trung Quốc.” Trong đấu tranh cứu nước chúng ta phải biết ưu tiên cái gì làm trước, cái gì làm sau. Xin hồn thiêng sông núi, anh linh tử sĩ phù trợ cho chúng ta trong cuộc chiến đấu một mất một còn này.
Đào Văn Bình
California ngày 25-12-07