Monday, April 30, 2007

God's Boxes of Love

God's Boxes of Love

I have in my hands two boxes,
Which God gave me to hold.
He said, "Put all your sorrows in the black box,
And all your joys in the gold."

I heeded His words, and in the two boxes,
Both my joys and sorrows I stored,
But though the gold became heavier each day,
The black was as light as before.

With curiosity, I opened the black,
I wanted to find out why,
And I saw, in the base of the box, a hole,
Which my sorrows had fallen out by.

I showed the hole to God, and mused,
"I wonder where my sorrows could be!"
He smiled a gentle smile and said,
"My child, they’re all here with me.."

I asked God, why He gave me the boxes,
Why the gold and the black with the hole?
"My child, the gold is for you to count your blessings,
The black is for you to let go."

We should consider all of our friends a blessing.
Send this to a friend today just to let them know you
are thinking of them and that they are a joy in your life.

A ball is a circle, no beginning, no end.
It keeps us together like our Circle of Friends.
But the treasure inside for you to see,
Is the treasure of friendship you' ve granted to me.

Today I pass the friendship ball to you.
Pass it on to someone who is a friend to you...

Hộp Quà Thượng Đế

Đôi tay tôi cầm hai hộp nhỏ
Thượng Đế ban dặn để khi dùng
Chứa buồn phiền hộp Đen ghi nhớ
Còn hộp Vàng đựng nỗi Vui mừng !

Hộp Đen, Vàng theo lời Người dặn
Nổi buồn, vui tôi đựng từng ngày
Riêng hộp Vàng mỗi ngày một nặng
Hộp Đen sao nhẹ hẫng không đầy

Tính tò mò hộp Đen tôi mở
Tìm hiểu sao có chuyện lạ kỳ
Dưới đáy hộp thũng to một lỗ
Để khổ đau có chỗ vơi đi

" Thưa Thượng Đế " ngạc nhiên tôi hỏi
" Khổ đau con Ngài cất nơi nào ? "
Tay vỗ ngực Người cười hiền hậu
" Đây nè con, còn hỏi để đâu "

" Con hỏi Ngài tại sao hai hộp
Vàng thì nguyên, Đen lũng lỗ sâu ? "
" Hộp Vàng đựng Ơn Ta con giữ
Đen, cho con vơi hết khổ sầu "

Cùng lứa tuổi bên Trời lưu xứ
Cuốn theo dòng, vận nước nổi trôi
Nghỉ đến nhau Vui Đời lữ thứ
Còn chút Tình Bằng Hữu đó thôi

Bạn Hữu giữ Tình tròn không dứt
Thì tri âm, tri kỹ là đây
Là của báu là kho tàng quí nhất
Là những gì còn lại Đời này

Gởi đến những người Bạn hôm nay
Chuyển tiếp hộp đầy Tình Bằng hữu .

Kính tặng:
Quí Vị Đồng Hương Nam Việt Nam lưu xứ sau biến cố đau thương 30-4-75.

Vũ Long Hương phỏng dịch

Saigon Niềm Nhớ Không Tên

Anh Lan Đàm muốn chuyển đến chúng ta một PPP "Hình ảnh quê hương" có nhạc đệm bài hát nói trên. Rất tiếc PowerPoint này lại "Read Only" nên MaoTôn không thể chuyển sang Slide Show được. Để "vớt vát", xin copy lại hình Pho tượng Người lính, kèm hai câu thơ của Du Tử Lê sau. Đồng thời, mời quý vị mở link YouTube ở trên hay dưới này để nghe đỡ một liên khúc, trong đó có bản:

"Nhớ nghĩa trang: quê bạn bè
Nhớ pho tượng lính buồn se bụi đường"
(Thơ Du Tử Lê)
Lan Đàm
(Thân hữu Hải quân "già" BCViên chuyển)

THE REASON WHY


Cuộc chiến tranh Việt Nam kéo dài gần 30 năm từ nửa đêm 19-12-1946 khi Việt Minh tấn công quân Pháp tại Hà Nội chấm dứt vào ngày 30-4-1975 khi sài Gòn thất thủ. Theo thống kê năm 1973 của Ngũ Giác Đài, người Mỹ tốn kém gần 300 tỉ đô la từ giữa thập niên 60 tới ngày ký Hiệp định Paris, có khoảng 58 ngàn người chết, phía VNCH khoảng hơn 180 ngàn người tử thương, CSBV và VC mất hơn một triệu cán binh, dân chúng hai miền được ước lượng vào khoảng hơn một triệu người chết vì bom đạn.

Nói về những nguyên nhân khiến miền Nam mất về tay CS đã được biết bao người bàn tán tranh luận từ mấy chục năm qua cho tới nay người ta vẫn còn tranh cãi. Người Mỹ thì đổ lỗi cho VNCH như Tổng thống Bush và Bộ trưởng Quốc phòng Rumsfeld cách đây mấy năm đã nói thua tại vì Quân đội VNCH không chịu đánh! Họ ý nói ta chỉ chờ Mỹ đánh dùm! Phía Việt Nam nhiều người kết án tại Mỹ tháo chạy bỏ rơi đồng minh.

Nhà nghiên cứu quân sự Nguyễn Đức Phương cho rằng phía Việt nam có ba nguyên nhân chính đưa tới sụp đổ:
- Ta thiếu một lãnh tụ có đủ khả năng
- Dân chúng miền Nam không tích cực yểm trợ công cuộc chiến đấu.
- Quân đội CSBV đã nhanh chóng khai thác thời cơ, lợi dụng các yếu điểm của QLVNCH.
Tôi nghĩ rằng trong mỗi chúng ta đều nghiệm ra cho chính mình một số nguyên nhân khác nhau. Nhưng trước hết xin kính mời quý vị và quý bạn click vào link trên để thử ôn lại một đôi điều, hoặc có thể xem đây như một tài liệu tham khảo.
Trọng Đạt, TX

APRIL 30th @ Toronto, Canada


Tại Toronto ngày 29-4-1975,
đồng bào vẫn hăng hái đi biểu tình.
để kỷ niệm ngày 30 tháng Tư.
Mời vào website YouTube
có link trên đây xem qua.

Vũ Long Hương

America's Bitter End In VN

Diễn Đàn nhận được PowerPointPresentation trên từ anh Lan Đàm và chị Như Thương đã lâu.
Hôm nay mới đúng dịp để upload lên Picasa dưới dạng Slide Show.
Kính mời quý vị và quý bạn click vào link trên để xem.
Tất cả có 43 hình ảnh.


Diễn Đàn

Trận Chiến Dựng Lại Quốc Kỳ

Bài viết rất công phu của tác giả Phạm Bá Hoa,
xin mời quý vị click vào link trên để đọc trên một Trang Web rời,
nếu cần bổ túc cho các bài về Quốc Kỳ VNCH trước đây...

Người Trầngian

Bữa Cơm Cay Đắng

Click to Enlarge
Lan Đàm đưa tin

Chủ tịch CVĐể

Chủ tịch Nam Cali PVThạnh

Cựu Chủ tịch ĐTĐức

Duy Lam

Tạp Bút
BỮA CƠM CAY ĐẮNG

Đường về, con xa lộ 57 Bắc, giữa chiều chủ nhật vắng như chỉ có một mình ta. Dư vị đắng của chén canh rau đắng và của những lát khổ qua xào trứng cũng như men cay của những miếng thịt gà xào xả ớt như đã tan từ lâu trên đầu lưỡi nhưng sao cái hình ảnh trống vắng của bữa cơm trưa được đồng môn gọi là cay đắng do Tổng Hội tổ chức lần thứ nhì năm nay đó vẫn canh cánh trong lòng.
Nửa số người hiện diện, không nhiều, là thân hữu. Đồng môn ta, đầy ắp trong bữa cơm cay đắng năm ngoái, giờ đâu nhỉ? Ta đã cùng buồn với Đỗ Tiến Đức nhưng đã chỉ biết lắc đầu nhìn nhau. Và ta đã thấm thía những giòng “thông bạch” của Trọng Đạt vừa đọc trên Diễn Đàn sáng nay. Và càng buồn hơn. Thì ra vậy.Thì ra đúng là đã có cái mà người Tây phương thường gọi là “passion fatigue” trong chúng ta, và nói chung trong tất cả các cộng đồng Việt hải ngoại, hay sao?

Tự dưng ta không muốn nghĩ gì thêm nữa. Cùng với nhịp xe rung, và cùng với cố gắng cố quên đi, hình như cuối cùng những gì ta còn giữ lại sau bữa cơm cay đắng đó chỉ là cái dáng lênh khênh của Khách Mời Duy Lam, một người không lạ với tập thể Hành Chánh (anh cả của đồng môn đã quá vãng Nguyễn Thị Nga, ĐS 9), trên diễn đàn.
Anh đã đọc thơ của anh và tâm tình với cử tọa về những gì rất riêng tư của gia đình anh trong những ngày cuối cùng của cuộc chiến và trong những năm tù tội sau đó. Ta nhớ vì trong những cái thật riêng của anh, ai cũng có thể tìm thấy những cái chung của mọi người, mọi gia đình. Và nhất vì là bài thơ Tháng Tư Đen của anh, một trong nhiều bài thơ anh đã làm trong trại cải tạo, về ngày định mệnh, 30 Tháng Tư 1975:

Những giấc mộng xưa nay đã chết
Khi quanh mình một thế giới sập tan
Từng đàn chim sắt bay ra biển
Tiếng đập cánh xa dội lại bàng hoàng

Chân như bước trên bông gòn chập choạng
Mắt nhìn người như bóc vẻ thân quen
Để đối diện mà nhận nhau ngượng ngập
Tiếng xa xôi mà người đứng ngay bên

Nhìn dinh thự phố phường đâu còn chỗ
Thấy là mình và có chỗ để ngồi
Xưng hô cũ cũng vang lên gượng gạo
Như bên mố xưng tụng kẻ qua đời

Thế là hết chẳng còn gì để nói
Mọi đôi co lẫn tranh luận đều thừa
Vị đắng chát làm khô giòng nước miếng
Nỗi hận thù tụ lắng khối ung thư

Quần áo trận ngổn ngang rên dưới gót
Chân đám đông ngơ ngác bàng hoàng
Tựa đàn kiến dưới lửa rừng lả tả
Hết tụ lại tan vô cớ xốn sang

Ngọn cờ lạ trước kia chỉ tìm thấy
Nơi góc rừng chiến lợi phẩm một thời
Giờ mọc lan như một loài nấm độc
Màu máu tươi làm ngây ngất lạnh người

Đại lộ rung xích tăng kẻ mới tới
Mắt căm thù dấu sau ánh khát thèm
Quần áo rộng trùm tâm hồn còm cõi
Ngón tay khô trên nòng súng nám đen

Trong bóng tối những căn phòng chìm lắng
Những vòng tay ôm thân thể rã rời
Như sợ hãi nỗi cắt chia biền biệt
Sẽ nhận chìm mọi âu yếm tình người

Bạn ta, cuối cùng thì chúng ta còn lại gì và còn nhớ được gì về ngày định mệnh 30 Tháng Tư, hôm nay?

LAN ĐÀM
04/30/07

Apr 30th, Little Saigon

Sinh-hoạt tưởng-niệm ngày 30/4 tại Little Saigon

Ba hôm nay, Diễn đàn đã tràn ngập bài vở về 30/4 và đời lính. Nhưng đọc qua bài 30/4 của Trọng Đạt, và về thân phận người lính của Nguyên Trần, không thể không ra tham dự các sinh hoạt tưởng niệm tại Little Saigon, và góp vài tin tức ý-nghĩa.

Khu Tượng đài Chiến sĩ Tự do, dưới nắng mai mát dịu hôm nay 29/4, phất-phới rợp cờ vàng, và cờ Hoa-kỳ. Parking đã hết chỗ, số người đến tiếp nối gia tăng đến không dưới 500. Đông hơn năm ngoái. Tin tức đàn-áp mới từ VN, được loa phát lại, khiến không khí khẩn-trương như có làn sóng ngầm, chờ đợi điều gì quan trọng sắp xảy ra cho lịch-sử VN.

Chương trình lễ tiết diễn ra theo lễ nghi quân cách nghiêm trang, lồng trong lớp lang. Không thấy mánh khóe lôi kéo đám đông biểu tình đi theo nhóm chánh trị nào, như lần trước. Người SG có ghi vài hình ảnh buổi lễ, cố gắng gởi d/đ tùy nghi.

Một sinh hoạt ý nghĩa khác là buổi ra mắt sách, tại báo quán Người Việt của mũ đỏ Trung Tá Bùi Đức Lạc. Tựa sách: Cơn Uất Hạ Lào. Buổi giới thiệu sơ nhà văn Viên Lính, báo Khởi Hành điều hợp, các diễn giả đều quen biết Sư Đoàn Dù của tác giả. Nhà báo Vũ Anh, Hoàng Khởi Phòng, ...

Tác giả BĐ Lạc người Nam Định, từng là học sinh di cư, hs Hồ Ngọc Cẩn, Nguyễn Trãi, Chu V An. Khóa 7 SQ/TĐ, 1958. Viết báo (từ 1955) Ngôn Luận, Phổ thông, Thời Luận,... Tư cách: nồng nhiệt, nói vắn tắt, cô đọng, đúng như nhà binh !

Thông-điệp quan trọng nhất: Trận Hạ Lào, Lữ đoàn Dù/ Quân lực VNCH đã hoàn thành nhiệm vụ, đã chiến thắng VC! Không thua trận như bọn truyền-thông dối trả lưu manh đã loan tải. VC có 6 sư đoàn, 2 bị đánh tan, 4 bị thiệt hại nặng. Binh chủng Dù chỉ có 2 Lữ đoàn. Các kho hậu cần, các trại huấn luyện, thực chất là trung tâm tập trung l/lượng dự bị để tung vào Miền Nam, đều bị phá hủy! Lịch sử chiến tranh VN đã bị xuyên tạc!

Tôi đã hỏi đích thân Trung Tường Trần Q Lịch, Chỉ huy trường Lữ Đoàn 2 dự Trận Hạ Lào, ông đã tái xác-nhận điều này, và ghi vào sau cuốn sách của tôi: Trận Hạ Lào QLVNCH không thua! Và ký tên. Sự thật lịch sử là thế. Người lính VNCH không uất hận sao được!

Nguyên Trần ơi: Người Lính VNCH không thua. Nhưng bị lừa dối!
Người Lính VNCH không nên mặc cảm, cúi đầu chịu phần hẩm-hiu bị lãng quên!
Các anh vẫn được Lịch sử, nhân dân tôn kính. Chúng ta phải đình chính lại lịch sử!

Người SG

Sunday, April 29, 2007

Owe An Apology!


Trước khi bàn về lá thư mới nhất của Cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên tung ra hôm 24/04, chúng tôi cũng xin góp ý với bài viết mới nhất của Gs Lê Xuân Khoa bênh vực cho Trịnh Hội với tựa đề "Trịnh Hội và Cộng đồng" hôm 13/04/07, gồm 3 vấn đề:
1.- Văn nghệ "phi chính trị"?
2.- Thông thương văn nghệ?
3.- Bàn về trưng cầu dân ý?
Và sau đó sẽ quay sang vấn đề chính: bài viết của cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên có tựa đề "24 tiếng ở Sydney ".

Kính mời quý vị và quý bạn click vào Title Link trên để đọc toàn bài.

Và, để có thể theo dõi từ đầu, xin mời quý vị xem lại bài viết "Thư Tâm Tình với LS. TRỊNH HỘI" (click), đã posted trên Diễn Đàn cũ ngày Apr 9th, 2007, và mới được MaoTôn uploaded đồng thời lên Web14 tại link trên.

Nguyễn Triệu Việt, Australia

APRIL 30th @ Washington DC

Mời click vào link trên để xem sốt đẻo: hình ảnh ngày 30 tháng 4 tại Washington D.C. (29 photos)

LPhó và Bà Cả tháp tùng phái đoàn chùa GH, nhìn thấy có mặt Nguyễn Ngọc Bích, Đoàn Hữu Đinh, Lý văn Phước, Kim Oanh, Kiều Nga, Trương Anh Thủy v.v... và cả phái đoàn Boston do Diệp bửu Long đứng đầu!

Lão Phó LTChánh, VA
>>> Cám ơn LPhó và bà Cả Chánh đã làm một việc đáng làm.
>>> TNCường. <<<

FAREWELL

Tiễn Bạn Ra Đi

Triệu Hoà bạn hỡi!
Hãy ra đi trong an nhiên tự tại.
Vĩnh biệt hồng trần trở lại cõi vô ưu,
Vĩnh biệt người thân thẳng tiến tiêu diêu
Nơi cõi Phúc, Thiên Đàng miên viễn.
Về với Chúa Ba Ngôi, ban an lành phúc thiện
Cho bạn bè và cho cả người thân,
Cho nhân gian và muôn vật xa gần
Bạn hiền hỡi! hãy theo chân Đức Chúa...
Thôi nhé, từ đây xin vĩnh biệt!!!

PQHải, Canada

Anh là người luôn luôn vui vẻ và rất nhiệt tình với bạn bè. VMNgọc, Canada
Hãy giữ một nụ cười tiễn đưa Triệu Hoà. NTVĩnh, Canada

Lại Giang

Hân hạnh giới thiệu Đặc San Lại Giang Xuân Đinh Hợi 2007 (526 p.)
Tiếng nói của các Cựu Giáo sư, Học sinh và Thân hữu
các Trường Tăng Bạt Hổ, Bồ Đề Bồng Sơn & Bán công Tam Quan


Những khuôn mặt quen thuộc của DĐ&Web:
LâmThanh, UyênGiang, PTChâu, NinhThuận, NQMinh, PTANinh, NTDung...
Chủ nhiệm kiêm Chủ bút: Nguyễn Công Lượng, ĐS16, California

(Thành thật cám ơn anh Lượng đã gửi tặng - Diễn Đàn)

Thân phận người lính cộng hoà

Bài "Trường ca của một chiến sĩ không tên" của người Vô Danh thật đặc sắc mà cũng thật buồn não nuột. Nó đã lôi lên đầy đủ thân phận của người lính chiến VNCH một đời hy sinh tuổi thanh xuân, gia đình người thân và cả sinh mạng để bảo vệ tự do cho miền Nam. Họ chính là những người hy sinh dãi dầu nhiều nhất, công lao to tát nhất nhưng cũng chính là những người bị lãng quên nhiều nhất. Xét cho cùng, chúng ta còn nợ những người lính CH một món nợ lớn lao mà không đền trả được dù trong muôn một. Trọng tâm tình đó xin gởi Diễn đàn một bài thơ tôi viết về lính như là một chia xẻ nhỏ nhoi với bài Trường ca của một chiến sĩ không tên.

MƯA QUA ĐỒN VẮNG

Trời mưa ướt lá cây xanh
Ướt người lính chiến di hành rừng xa
Mưa từ thôn bản mưa qua
Mưa ngang xứ Thượng mưa sa lưng đèo

Tiền đồn biên giới cheo leo
Nắng hong áo trận trăng treo chiến hào
Đêm nằm gối mộng chiêm bao
Lung linh ánh sáng muôn màu thủ đô

Đời anh phiêu bạt sông hồ
Mưa giăng kín nẻo mịt mờ tương lai
Nhìn mưa ôm mối quan hoài
Nhớ con phố cũ một ngày bên em

Lá me rơi rụng trước thềm
Lá rơi suối tóc làm mềm tim anh
Mưa chiều rừng tỏa xây thành
Không gian in bóng hình anh say tình

Súng xa vọng đến bên mình
Làm anh tỉnh giấc mộng tình lao xao./.

NGUYÊN TRẦN
Một ngày mưa đầu Hè 2003 Toronto


Ngoài ra nhân đọc bài viết về cố nhạc sĩ tài hoa Mình Kỳ của anh Phạm Tín An Ninh, tôi cũng xin gởi đến web bài của một người bạn (vốn cũng ở chung trại với cố nhạc sĩ Mình Kỳ viết về cái chết của nhạc sĩ) đăng trên trang web tulinh.tk và được chép lại trong Trang Vĩnh Biệt Minh Kỳ (xin click) như một phổ biến thêm những tấm lòng thương tiếc Mình Kỳ.

Về ngày giờ nhạc sĩ vĩnh viễn ra đi theo anh Phạm Tin An Ninh là lối cuối tháng 8 còn anh bạn Nguyễn Sông Cần ghi là 1 tháng 9 năm 1975. Thôi thì cứ xem đại khái là khoảng thời gian đó vậy. Riêng về anh Pham Tin An Ninh thì tôi đã "mê" anh qua bài "ở cuối hai con đường" đăng trên web 14 mới đây. Thú thực là tôi đã đọc đi đọc lại bài ấy nhiều lần mà lần nào cũng thấy lòng lâng lâng xúc động. Đây là một trong những bài có ý nghĩa và giá trị nhất trong mùa kỷ niệm ngày Quốc Hận 30 tháng 4. Nó vừa thâm thúy tình người đôn hậu có trước có sau vừa nói lên thuyết nhân quả nhãn tiền của nhà Phật. Xin gởi tặng anh Phạm Tín An Ninh một đóa hồng của yêu thương và nhân hậu.

Thư bất tận ngôn,
Nguyên Trần, Canada

APRIL 30th

Chiều và tối nay (Apr 28) tôi đi dự lễ kỷ niệm 32 năm Quốc Hận tổ chức tại bãi đậu xe khu Phước Lộc Thọ Arlington, Texas. Nói chung năm nay ngày lễ buồn hơn mỗi năm, khi ra về tôi thấy lòng buồn rười rượi, buôn vì mặt nước đã trên 30 năm mà chưa biết tương lai có lật đổ được chế độ CS hay không, và nhất là vì số người tham dự năm nay xuống thấp hơn mỗi năm nhiều, không khí ngày lễ tẻ nhạt hơn mọi năm.

Năm 2003 ngày lễ 30-4 được tổ chức tại giảng đường trường đại học Arlington, có 2 ông tướng (Tôn Thất Đính và Đỗ Kế Giai) tham dự, không khí trang nghiêm, bà con tới dự đông đảo, nhân dân phấn khởi, mình cũng phấn khởi vì thấy tinh thần Quốc gia quốc vào của người Việt hải ngoại còn cao. Năm 2005 tổ chức tại bãi đậu xe Phước Lộc Thọ nhưng cũng còn khá đông. Phải nói tinh thần nhân dân ta nay xuống thấp nhanh chóng, phần vì kinh tế xuống, làm ăn kém, phần vì lâu ngày người ta cũng nhạt tình với đất nước, ở lâu thì cứt trâu hoá bùn.

Không biết sang năm hay vài năm tới tinh thần nhân dân ta ra sao, nhưng tôi thấy số người tham dự thì ít, cựu quân nhân, họ cũng ít thôi, còn cựu công chức thì hầu như không thấy ai. Đến hết cái đời mình cũng chưa thấy tí ánh sáng nào ở cuối đường hầm cả.

Nay thông bạch
Trọng Đạt, TX

TWINKLING STAR!

ĐÊM,
KHÔNG CÒN HÒA GIỮA CHỐN NHÂN GIAN


Có một ngày dài sắp cuối tháng Tư
Biết sẽ đến nhưng không ai chờ đến
Tôi lùng bùng hai tai khi phone gọi sớm
Biết bạn đi rồi, ngơ ngẩn lúc vào ra

Trời mới vào đêm nghe đã về khuya
Hai mắt nhắm, một tâm tình thao thức
Bạn đi chiều qua không là tin bất chợt
Chỉ bất ngờ là sớm quá Hoà ơi!

Các bạn mình chưa chắc đã đủ lời
Nói một tiếng thấy còn gần bên bạn
Gởi một lời để còn nghe hơi ấm
Thời đã qua đi chung lớp chung trường

Mắt rưng rưng trong giấc ngủ bồn chồn
Tôi thấy bạn bình yên trong nỗi nhớ
Nụ cười xưa tưởng bay qua cửa sổ
Lại dội về trong ký ức thân quen

Đêm, không còn Hoà giữa chốn nhân gian
Nghe tiếng động nghĩ đất trời chuyển động
Những con mắt quầng thâm chờ trái rụng
Bạn đang cầm trái chín rụng trong tay

Thế là bạn say êm một giấc ngủ dài
Tôi lại thức chờ nghe tin bạn thức
Bạn đi rồi theo sau là nước mắt
Bạn về đâu trong Cõi Nước Ki Tô?

Tôi thấy rồi,
Bạn trong ngàn ngôi sao lấp lánh cuối trời xa !


TRẦN GIA TĨNH TÂM
(đêm nghe Triệu Hoà ra đi
Thứ Sáu 27/4/2007)

Saturday, April 28, 2007

Nhận Dạng Nhân Vật

Xin góp ý một chút về nhân vật mà anh ĐVBình đã lột xác nhất:

Truyện ngắn "Đêm lạnh trùng dương" của anh Đào Văn Bình là một trong trăm ngàn câu chuyện đã xảy ra tại miền Nam sau ngày chúng ta mất nước. Chắc chắn là mọi người nhất là những người có "may mắn ở lại sống chung hòa bình với Cộng Sản" đọc truyện này cũng đều có mối đồng cảm với tác giả. Đúng là tác giả chỉ dựng lên có bốn nhân vật nhưng quả là rất tiêu biểu cho cả một bối cảnh lịch sử trước và sau 30 tháng 4 năm 1975.

Trở lại đề xuất của Vũ trang chủ về sự chọn lựa nhân vật nào mà anh Bình đã thành công nhất trong việc mô tả thì ý kiến riêng của tôi là tên Tư Sang, trung tá Công An Việt Cộng. Trước hết về nhận dạng thi đầu đội nón cối, mặc áo sơ mi trắng, quần xanh bộ đội, lại thêm tay đeo đồng hồ (mà phải là đồng hồ hai cửa sổ không người lái chính hiệu con nai vàng) nhất là cặp mắt kiếng râm đen thì đúng y-chang hình ảnh của một cán ngố nhà ta chứ còn ai vô đây nữa. Thái độ hách dịch thô bỉ cộng thêm những câu nói gian manh sặc mùi Việt Cộng như:
- Ấy chết! Sao lại gọi tới bằng ông, tiếng ông nghe có vẻ thực dân phong kiến lắm. Bây giờ giải phóng rồi, mọi người đều bình đẳng.
- Đấy! Người dân trong vùng bị tạm chiếm lâu ngày tư tưởng lệch lạc lúc nào không hay. Đã nói bây giờ người dân làm chủ tập thể rồi, làm gì còn ông với con nữa. (Đúng quá đi chứ! Bây giờ chỉ còn kẻ cướp ngày và người dân là nạn nhân của chúng mà thôi)
- Hợp tác xã có nghĩa là người dân làm chủ tập thể, nhà nước quản lý.
- Tất cả tài sản này của nhân dân phải trả lại cho nhân dân.
Đó là những sáo ngữ rỗng toét của bọn mafia đỏ mà sau ngày mất nước đi đâu chúng ta cũng nghe thấy từ tên công ăn khu vực tới bọn cán bộ trại cải tạo, từ tên bộ đội tới lũ nhân viên nhà nước. Tư Sang "khạc" ra câu nào cũng sặc mùi Việt Cộng từ ngôn từ tới tư tưởng.
Và cái mà Tư Sang xứng đáng là hậu duệ của Bác là ý đồ dâm ô tồi bại muốn chiếm đoạt Hoàng Nhung. Sau cuộc đổi đời, tên Việt Cộng nào cũng tha hồ ăn cướp và muốn "quản lý" thân xác của những người đàn bà miền Nam bất hạnh, thân cô thế yếu.

Tóm lại, trong 4 nhân vật của truyện ngắn "Đêm lạnh trùng dương" anh Bình đã mô tả tên Tư Sang chính xác nhất và đầy tính cách châm biếm.

Nguyên Trần, Canada

>>> Anh NTrần đã "đi guốc trong bụng" Maotôn. Chỉ xin thêm: sự gặp lại người tình văn khoa của HNhung với Trung tá LHHoa, có vẻ là sự "sắp xếp" khéo léo của tác giả hơn là sự "tình cờ của số mệnh"!? Và, nhân vật Jimmy xem ra có vẻ "lý tưởng" và cao thượng quá chăng!... Nói thế, để củng cố kết luận: Tư Sang chính là nhân vật "tả chân" thành công nhất của câu truyện.

>>> Cũng cần ghi nhận: Anh ĐVBình vốn sở trường về nghị luận chính trị, nay viết truyện ngắn, cũng bị "méo mó nghề nghiệp". Tuy nhiên, theo lối này, Maotôn và có lẽ nhiều bạn, bị lôi cuốn nhiều hơn là bị nhức đầu! MaoTôn <<<

IN MEMORY

THƯƠNG TIẾC TRIỆU HOÀ

(Family website: http://trieufamily.com/default.aspx)

Hoà hỡi! Hôm nay bạn đi rồi

Bạn bè thương nhớ lệ đầy vơi
Còn đâu tiếng nói cười vui vẻ
Giờ chỉ niềm đau tiếc ngậm ngùi
Dẫu biết cuộc đời là tan hợp
Đành rằng nhân thế cũng chia phôi
Mà sao vẫn thấy cay trong mắt
Nguyện bạn về mau cõi Đất Trời!

NVSanh (Úc châu)

Cry For You!

THƯƠNG TIẾC TRIỆU HÒA

Cái nợ xác thân đã rũ xong
Tiếc nhớ chi không chốn bụi hồng
Con ngoan vợ đẹp nhà cao rộng
Với đám bạn bè đang đứng trông.

Thương quá Hòa ơi những tháng ngày
Đường trần xuôi ngược bỗng hôm nay
Hòa bỏ anh em về với Chúa
Không khóc Hòa đâu nhưng mắt cay.

Nguyễn Hữu Quý.TX

Thông Tin

1.-Câu chuyện của một du sinh...

Cold Night at Sea

ĐÊM LẠNH TRÙNG DƯƠNG
Truyện ngắn của Đào Văn Bình
Kính thưa quý bạn:

Nhân ngày Quốc Hận 30-4 xin quý bạn đọc truyện ngắn Đêm Lạnh Trùng Dương - chỉ có bốn nhân vật thôi nhưng đã nói lên được tất cả những đau thương, nghiệt ngã, trớ trêu và bi thảm của cuộc chiến tranh Việt Nam:
  1. Người đẹp Hoàng Nhung, cựu sinh viên Đại Học Văn Khoa, thông dịch viên cho cơ quan USAID, điển hình cho sự đau thương của một người Việt Nam rất bình thường.
  2. Trung Úy Lê Hoàng Hoa, sau trở thành trung đoàn trưởng của một trung đoàn tan hàng từ Miền Trung, tiêu biểu cho sự chiến đấu của QL/VNCH.
  3. Jimmy, một vị giám đốc trẻ tuổi, đẹp trai của cơ quan USAID Vũng Tàu, tiêu biểu cho người Mỹ.
  4. Và sau hết chiếc mặt nạ “Giải Phóng Dân Tộc” của cộng sản đã rớt xuống - qua nhân vật Tư Sang -Thượng Tá Công An Việt Cộng – ngay khi Cộng quân chiếm được Miền Nam.
Đào Văn Bình, California
(Minh họa: "Tạm biệt", A.C.La)


>>> Vậy, trong 4 nhân vật, nhân vật nào anh Bình đã xây xựng thành công nhất, dựa trên những tiêu chuẩn: - không gượng ép - đối thoại hay - và nổi bật nhất trong truyện?...
>>> Hỏi, tức là đã có câu trả lời. MaoTôn sẽ xin hầu chuyện, nếu có quý vị nào "xuất chiêu" trước. Bằng không, thì thôi! Người "giữ chùa", là nơi tu hành, không bao giở nên "ra tay" trước.
>>> MaoTônWeb <<<

REMEMBERING

THƯƠNG TIẾC TRIỆU HÒA


Nghìn thu vĩnh biệt Triệu Hòa
Chốn nhân gian ấy cũng là thế thôi
Hôm nay Bạn đã đi rồi
Mắt ai đẩm lệ ngậm ngùi trông theo.

Nguyễn Nga Bích. MA
Boston, 27-4-2007

Thơ Vô Danh

Tôi có một số thơ của nhiều tác giả, tạm dấu tên, cho nên là thơ của người vô danh. Đây không phải là thơ ăn cắp, mà tôi có toàn quyền sử dụng nó. Tôi đang gom lại để làm thành một tập "Thơ" cho họ. Và kẻ cả tên tôi cũng xin dấu luôn. Gọi là "Người Đưa Tin Úc Châu?" Được không?
Tôi thấy bài này cũng hợp với 30/4. Nếu không có gì trở ngại, nhờ Hùng post cho bạn bè đọc chơi.
Thân mến,
Người Đưa Tin. Úc Châu

>>> Được quá đi chứ! Cũng như Người Đưa Tin USA, Người SG, Người Trầngian... Tôi, webmaster biét rõ họ là ai, Khóa nào, thậm chí ở đâu (vợ con ra sao thì không cần thiết!) là đủ. Hơn nữa, Thơ Vô Danh qúa hay và rất thích hợp với ngày 30-4.
>>> Vậy, kính mời quý vị và quý bạn click vào Title trên hoặc link này để xem tại một Trang Web tạm thời cho bài thơ khá dài và rất hay này . MaoWeb <<<

Friday, April 27, 2007

OBITUARY

PHÂN ƯU

Được tin Anh Augustino TRIỆU HÒA, ĐS17

Vừa qua đời tại Seattle-WA ngày 27-4-2007.
Hưởng dương 58 tuổi.
Linh cửu hiện quàng tại Acacia Memorial Park & Funeral Home
.
Lễ an táng sẽ cử hành vào ngày 02-05-2007
tại Nghĩa trang Holyrood-Shoreline. WA.

NGUYỆN CẦU LINH HỒN ANH SỚM VỀ NƯỚC CHÚA.
THÀNH KÍNH CHIA BUỒN CÙNG CHỊ VÀ CÁC CHÁU.

Các bạn cùng Khóa ĐS17
Nguyễn Hữu Quý-Phạm Phước Ngữ-Lê Văn Bảy-Bùi Minh Nhật-Nguyễn Trí.

Comments on ACLa's comments

Lạ cho cái anh chàng họa-sĩ-rởm A.C.La này! Đã sống/học trong "cái-thế-giới-đàn-bà-đó" có đến ba mươi năm và cũng đã được cấp tới "ba cục" chứng chỉ mà còn dám đòi "công đạo" trong trường hợp này sao? Và lại còn đòi lên võ đài nữa chứ! Ngươi tưởng ta sống hùng, sống mạnh trong "một-thế-giới-đàn-ông" ư? Ngươi không nhớ Tây nó nói rằng không nên đánh đàn bà dù bằng một cành hoa sao? Thiệt hỏng, thiệt liều! Ta không ngờ ngươi lại chậm hiểu và kém thông minh tới mức đó, uổng công học cùng cái trường gì đó với ta.

Nể lời ngươi, ta chỉ dám có mấy lời "tư đạo" này cho ngươi thôi: chịu "biết mắc cỡ", chịu "mặt chai" đi miễn sao đôi tay của ngươi không "chai" là được quá rồi. Không "chai" để ngươi có thể tiếp tục những "công việc" ngươi thường "phải làm" trong "cái-thế-giới-đàn-bà-đó" và nhất là để có thể tiếp tục vẽ việc lăng nhăng, ngươi biết không?

Mà ta phải thú thật với ngươi, ta khoái cái vụ vẽ viếc lăng nhăng của ngươi. Ta khoái cái nét vẽ (brush strokes) dịu dàng của ngươi, nhất là ở Ẩn Lan Sương. Ngắm tranh của ngươi ta luôn luôn có cái cảm giác thanh thản, dễ chịu tuyệt vời chứ không mang cái cảm giác rờn rợn, dù cũng tuyệt vời, như khi ta đứng trước tranh của Van Gogh, bức Starry Night (hình bên) chẳng hạn, với những brush strokes mạnh như khắc, như chém trên mặt tranh.

Nên chi, này tên họa-sĩ-rởm A.C.La, hãy cố giữ cho đôi tay của ngươi đừng có bị "chai" đi trong "cái-thế-giới-đàn-bà-đó". Không bị "chai", một phần, chỉ để tiếp tục vẽ viếc lăng nhăng cho đời mua vui thôi, nghe không? Đó là lời "công đạo" của ta.

Thư bất tận ngôn,
Lan Đàm, Brea, CA

THƯƠNG TIẾC

Kính mời quý vị và quý bạn click vào title trên để được dẫn đến một Slide Show đặc biệt, kỷ niệm ngày 30-4. Tôi được một số thân hữu nhờ luân lưu & phổ biến rộng rãi PPs (slide show) này, kèm theo "lời nhắn" sau đây:
"Xin gửi đến quý vị Slide Show "Thương Tiếc" để thông báo hiện trạng rất thê thảm của Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà. Hiện trạng này chỉ có thể được cải thiện nếu công luận Cộng Đồng VN Hải Ngoại, cũng như công luận Quốc Tế, biết đến và lên tiếng can thiệp mạnh mẽ.

Trên 16.000 mồ mả của các Liệt Sĩ VNCH có thể bị san bằng, để nhóm cầm quyền Cộng Sản VN lấy đất Nghĩa Trang chia sẻ cho nhau... nếu chúng ta ngoảnh mặt làm ngơ, không làm gì hết.

Kính mong quý vị, sau khi xem xong, tiếp tay với chúng tôi, chuyển Slide Show này đến càng nhiều người VN càng tốt. Nếu tất cả Người Việt, vẫn còn nặng lòng với Quê Hương VN, đều biết, đều tham gia phổ biến tin tức này, thì chẳng mấy chốc, chúng ta tạo được Công Luận rất mạnh mẽ "Chống đối việc xóa bỏ Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa" của nhà cầm quyền Cộng Sản.

Rất mong được sự tiếp tay của quí vị, chúng ta không thể để Cộng Sản giết các Liệt Sĩ lần thứ hai.
Thay mặt 'NHóM ANH EM" thực hiện Slide Show "Thương Tiếc", xin cảm ơn quí vị.

Trân trọng,
Hồn Việt"
Trọng Đạt, TX

Comment on "M. A. Roz"

>>> Dương Quân ơi,
Những tranh mới nhất đều được Vũ Trang Chủ tịch thu đưa lên Diễn Đàn cả. Ông coi lại xem có vừa mắt được bức nào không?
>>> Anh Lan Đàm à,
Thi sĩ Như Thương đọc bài của MaoTôn mà biết được nghĩa bút hiệu A.C.La và lấy làm thú vị. Tại hạ hồi âm: đọc post của HV vừa vui vừa mắc cỡ. Nữ sĩ bèn phán - nguyên văn - May mà anh còn biết mắc cỡ!!!. Xin đại gia phán một lời công đạo: Tại hạ mặt đã chai như... chưa? Chẳng dám nhận người ta làm học trò nữa đâu. Cùng lắm là nhận làm đối thủ dẫn nhau lên võ đài làm vài trận boxing, kiểu đấu kiếm thời trung cổ, để phân định ai phải ai trái.
>>> Kính mến,
>>> A.C.La

Hillary Clinton in 2008

Funny video

http://www.youtube.com/watch?v=IlInW_HM1jM
http://www.youtube.com/watch?v=hjeSBV2vLGs&mode=related&search=

Người đưa tin. USA

Thơ LUÂN TÂM


Đỏ Rừng

Thân tặng Lý Ngọc Cương, Trương Thúy Hậu

Đá hôn môi rụng đỏ rừng
Dã nhân mặt trở cờ xuân kinh hoàng
Địa ngục lửa máu trần gian
Em dế nhủi ta kiến vàng tù sâu

Con khát sữa Mẹ đói trầu
Ông Bà mất bóng lạnh đau nước phèn
Dầu khô lệ trắng nhang đèn
Lên đàng gánh nước mây đen cánh cò

Dân đói chết cây cỏ lo
Nhà Nước mập Đảng quá no Bác cười
Nghìn năm một cuộc đổi đời
Cây kim sợi chỉ rong chơi ai thèm

Quan cách mạng vàng đổi tên
Đồng bào xuống đồng chí lên chín tầng
Trụ đèn xin được đôi chân
Theo người di tản không ngừng vượt biên (1)

Hồn oan hận hãi xung thiên
Thần sầu quỷ khóc đêm thiêng ngày tàn
Ân ân oán oán… đầu hàng
Xương khô da ướt lót đàng Bác đi…

MD 04/17/07

(Xúc cảm khi đọc bài thơ “Tháng Tư Đen Buồn” của Nguyên Trần)

LuânTâm

1) Mượn ý câu nói bất hủ của nghệ sĩ tiền phong tài hoa
lừng danh Trần Văn Trạch: Nếu mấy cái trụ đèn có chân
thì cũng đã vượt biên hết rồi!

2nd POST: S.O.S/ Cứu Bồ

Vì cần cho một vụ kiện tụng gì đó,
một đứa cháu Luật Sư gọi Bác hỏi
"Đốc Sự" dịch ra tiếng Huê kỳ là gì?
Bác... bí vì chả lẽ lại dịch là ADMINISTRATOR hoặc COMMISSIONER!
Quý Đốc có ý kiến gì không, cứu bồ gấp không thì mất mặt hết!!!
Một Đồng Môn

>>> Đề nghị: Manager of Public Administration. Anonymous <<<
>>> Tương đương với Master in Public Administration. Anonymous 2 <<<
>>> Không. Tôi nghĩ chỉ tương dương với B.A. in Public Adm. thì đúng hơn, vì chỉ học gần 4 năm. Anonymous 3<<<

>>> Đứa cháu hỏi dịch cái "title" Đốc Sự ra tiếng Mỹ là gì
chứ cháu không hỏi về phương diện bằng cấp-chương trình học
của HVQGHC do Đại Học MSU cố vấn soạn thảo
nên ĐSHC là BA in Public Administration và Cao Học HC là MA in P. Adm.,
không có gì bàn cãi nữa!
Tuy nhiên, Đại Úy là Captain, Luật Sư là Lawyer... (Thí dụ: Captain Nixon, Lawyer Johnson...)
thì (ngạch/trật) Đốc Sự là cái... giống gì ?

Cám ơn 3 vị trên đã góp ý, Một Đồng Môn <<<

>>> Đốc lý: Mayor. Đốc Phủ Sứ: Governor. Đốc sự: Statesman/ men.
>>> Xin gửi thêm để rộng đường. TTHậu, MA <<<


>>> Vụ này có thể hỏi niên trưởng TTLai (Toronto, Canada). Trong văn kiện thành lập Trường QGHC chắc có đề cập ngạch trật.
>>> Hồi còn học TH, tại hạ có dịp đến chơi nhà bạn học, tò mò xem sách vở Ông Đốc Phủ Ro*, chép chữ Việt rất đẹp, gọi Bảo Đại là Hoàng Thượng, Hồi đó còn ngạch Đốc Phủ. Sau Trường đổi về SG, mới có ngạch Đốc Sự (thời TT NĐDiệm). ĐS là ngạch HC cao nhất, ông Diệm muốn chuyển quyền chỉ huy HC cho dân sự. NSGòn <<<

Thursday, April 26, 2007

Đọc truyện

1.-30-4-1975.Tại đơn vị:Ngày 41 giờ của Sapy Nguyễn Văn Hưởng trên Việt Báo từ ngày 10-4-07 đến 18-4-07
http://www.vietbao.com/?ppid=74&pid=142

2.-Ở cuối hai con đường của Phạm Tín An Ninh.
http://www.hungviet.org/phamtinanninh/phamtinanninh05.html

Người đưa tin. USA


>>> Chỉ có thể nói được một câu: "Hai bài viết đều quá tuyệt vời!". Hùng, CO <<<

Wednesday, April 25, 2007

Wedding Photo

Mời quý lão click link trên để xem hình tiệc cưới cháu trai MS Trần Nhựt Thăng. Nhiếp ảnh gia là Bà Cả Chánh, đệ tử chân truyền của LPhó!
Xem kỹ có thể nhận diện được Đặng Ngọc Văn với con tim đã vui trở lại bên cạnh tân giai nhân!
Lão Phó, VA

>>> Maotôn chẳng cần "xem kỹ" (sic) cũng nhận ra vợ chồng nhà văn Phạm Thành Châu (click hình bên để phóng lớn). À, mà đã lâu, người ta quên gửi truyện ngắn rồi đấy nhé! <<<

Street at Night

PHỐ KHUYA, EM

về amla, tháng tư

Ở em lặng lẽ buổi chiều
Con sông ký ức tiêu điều chảy xuôi
Ngoái nhìn con mắt có đuôi
Khúc trong kỷ niệm, nẻo ngoài chia xa

Lối mưa lất phất sân nhà
Đường sương bay đã nhạt nhòa dấu quen
Mẩu đêm trăng rất muộn phiền
Đoạn ngày nắng cũng đầu hiên uá vàng

Ngủ đi, nửa giấc hoang mang
Phố khuya đèn đổ hai hàng lệ xanh

LAN ĐÀM
4/07

Đọc "Gà Trống Nuôi Con"

Lòng cha và tình yêu quê hương
trong tác phẩm “Gà trống nuôi con” của Phùng Nhân (Australia)

Anh Phùng Nhân với tôi mặc dù là đồng môn ở Mỹ Tho nhưng chưa hề quen biết nhau. Trước đây tôi đã từng đọc những truyện ngắn của anh đăng trên Đặc San Nguyễn Đình Chiểu - Lê Ngọc Hân với văn phong bình dị trong sáng, tư tưởng nhẹ nhàng và rất ư là “miệt vườn”, từ đó tôi mê đọc anh luôn mặc dù giữa anh và tôi vẫn còn “Văn kỳ thinh bất kiến kỳ hình”.

... Truyện “ Gà trống nuôi con” kể lại một người đàn ông (anh Tư Nam) cùng vợ và bốn con vượt biển tìm tự do nhưng bất hạnh thay, vợ và ba con nhỏ của anh chết thảm trên đại dương vì nạn hải tặc chỉ còn có anh và đứa con trai (tên Huy) may mắn sống sót và định cư tại Sydney (Úc). Nơi xứ lạ quê người, Tư Nam đã làm việc cật lực với ước vọng nuôi nấng thằng con trai còn sót lại nên người để khỏi phụ lòng người vợ nơi suối vàng. *

Nguyên Trần, ĐS11, Canada

>>> SBS Radio có giới thiệu quyển Gà Trống Nuôi Con, một sáng tác 'mới nhất' (?) của nhà văn Phùng Nhân tại Sydney, Úc châu. Xin mời quý vị click vào link SBS này hoặc mở trực tiếp một trong hai links sau: Play MP3 hoặc Play Real.
MaoTôn. <<<

>>> Sorry! Sáng nay mở WebĐS14 (docsu14.net) thấy đang bị "trục trặc". Xin vui lòng trở lại vào dịp khác. Cám ơn. WebHV. 5.42 AM <<<

Tuesday, April 24, 2007

NỖI ĐOẠN TRƯỜNG

Đọc Truyện Ngắn Trông Lâu Lắm” của Lâm Thanh

Tôi vốn là con người nhạy cảm nên khi đọc một câu chuyện cảm động thì vội mủi lòng mà không cầm được nước mắt như đọc chuyện “Trông lâu lắm” của đồng môn Lâm Thanh đang đăng trên Web DĐ (Sunday 04/22/07).

Câu chuyện kể hoàn cảnh sa sút khốn cùng của một bà mẹ (chồng chết trong cuộc chiến) với 5 đứa con sống dưới chế độ Cộng Sản. Đói rách túng quẩn đến độ cùng đường, người mẹ khổ đau gạt nước mắt để rao bán con mình thay vì để chúng chết lần mòn trong đói khát. Hai đứa con trai lớn được bán đi ở một nơi sơn cùng thủy tận nào đó để trở thành lực lượng lao động tí hon. Cô con gái kế tên Lắm được một gia đình ở Xã Mỹ Long mua và may mắn đi theo cha mẹ nuôi qua Úc. Bà mẹ đáng thương sau đó tay bồng tay mang hai đứa nhỏ nhất (vì quá nhỏ nên không ai chịu mua) thất thểu trở về Sài Gòn sống chui rúc nơi gầm cầu xó chợ. Nhờ thành quả cách mạng, một gia đình phút chốc bỗng tan tác phân ly trong nước mắt đau buồn.

Cô Lắm định cư tại Úc sống trong tình thương cưu mang của cha mẹ nuôi nay đã khôn lớn nhưng lúc nào cũng bùi ngùi nhớ tới bà mẹ khốn khổ và mấy anh em lạc loài ở bốn phương trời. Cho tới một ngày nọ cha nuôi của con bé bỗng tìm ra được tông tích mẹ ruột Lắm nên dẫn cô về tìm. Lòng Lắm rộn rã hân hoan tưởng tượng giây phút đoàn tụ với người mẹ bất hạnh đã xa cách bấy lâu. Nhưng than ôi! Khi tìm đến nơi thì mẹ Lắm đã vĩnh viễn ra đi kết thúc cuộc đời bạc phước bỏ lại năm đứa con đứa góc biển đứa chân trời.

Đây là một câu chuyện thương tâm nát lòng trong hàng trăm ngàn chuyện thương tâm nát lòng khác xảy ra tại miền Nam sau ngày 30 tháng 4 năm 1975. Thiết tưởng trong loạt bài tưởng niệm ngày Quốc Hận đăng trên web ĐS 14, bài “Trông lâu lắm” của Lâm Thanh là một trong những bài có giá trị và xúc động nhất.

Một nhà phê bình văn học Tây Phương có nói: “Nhà văn là nhân chứng của thời đại” như vậy thì Lâm Thanh đã là một nhân chứng sống về mảnh đời tan tác đau buồn trong chế độ mới. Còn nếu bảo rằng “văn dĩ tải đạo” thì qua truyện “Trông lâu lắm” tác giả đã trang trải cả một tinh thần quốc gia nhân bản truyền thống của miền Nam.

Văn phong Lâm Thanh bình dị, ngôn từ nhẹ nhàng nhưng có sức mạnh vô song:

Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà
(Nguyễn Đình Chiểu)

Xin cảm ơn Lâm Thanh đã gởi cho một món quà đầy ý nghĩa trong ngày Quốc Hận và cũng chân thành chia xẻ.

Vào giờ chót trong e mail gởi cho vài bạn và tôi, tác giả Lâm Thanh tiết lộ xuất xứ câu chuyện với nguyên văn như sau: “Trông lâu lắm dựa vào câu chuyện thật. Tên mấy đứa con cũng là tên thật, đó là con dì Tư Thảo của tôi. Câu chuyện bán con thì có thật 100%, ở Bến Đáy Trà Vinh, anh Phát biết rõ”.

Xin kết thúc bài viết bằng câu nói: “Đọc truyện Lâm Thanh thấy buồn man mác nhưng mãn nguyện vô cùng vì đó là một thông điệp của tình yêu thương nhân bản trong bản chất con người quốc gia.”

Toronto April 23, 2007
Nguyên Trần, Canada

Thơ Đức Thánh Trần

Hôm nay (Apr 22nd) chúng tôi (Hội CSV QGHC Ontario, Canada) đi chùa tham dự lễ kỷ niệm 2 năm sau ngày mãn phần của anh Võ Văn Hoàn (ĐS8) cùng lễ tuần thất thứ 3 của anh Hồ Triêm (ĐS 11) ... Chưa tròn hai năm, đã có ba người vĩnh viễn ra đi (hai anh trên cùng anh Lê văn Toàn (ĐS 7), bây giờ hội chỉ còn một tá (12) người hủ hỉ bên nhau cho những ngày tháng còn lại của kiếp làm người... Đại huynh trưởng Trương Thới Lai nay cũng đã quá 82... nhưng rất may, anh vẫn còn tráng kiện, không biết rồi đây ai sẽ là người kế tiếp...

Vật đổi sao dời, tre già măng mọc... hy vọng rằng đời tôi cũng như đời anh em mình sẽ sớm thấy được sự đổi thay của đất nước để được mãn nguyện ra đi...

Để kỷ niệm ngày anh VVHoàn mất đúng hai năm, tôi xin gửi đến Diễn đàn bài viết mà cá nhân tôi cũng người anh kết nghĩa Võ văn Hoàn đã có một thời viết văn làm báo cho Hội nhà...:

Thơ Đức Thánh Trần của Thương Lan – Võ Văn Hoàn
(xin click vào Title Link hoặc link này để đọc Trang Web rời)

Các anh chị đã cho chúng tôi thưởng thức quá nhiều LAN trong tháng này. Chúng ta thích ngắm LAN, nhìn LAN, yêu LAN... nhưng chưa có ai THƯƠNG LAN bằng người này (vì thương Lan cũng là thượng Võ): Đó là tác giả THƯƠNG LAN. Anh vừa là nhà thơ, vừa là nhà văn của các cây viết QGHC... Anh Võ Văn Hoàn, người anh hùng quận Đất Đỏ Bình Tuy, dù đã vĩnh viễn ra đi, nhưng chúng tôi không bao giờ quên được người anh kết nghĩa vui tính này...

Để kỷ niệm tròn hai năm ngày anh mất, tôi xin gửi đến quý vị tập tài liệu mật của Bác Bộ Phủ mà anh đã khám phá khi còn sinh tiền. Hãy trả lại sự thật cho lịch sử hỡi những người anh em Pác Pó!!!

Người đưa tin: Trầngian
(Hình: lấy từ LàngChài.com)

Comment on Comment "HHBX"

Thưa Cô Cao Kim Liên và quí vị vào D/đàn:

Cô Liên xem nhiều tài-liệu, khảo cứu rộng về quốc kỳ các nước. Nhưng từ đó suy ra giải thích lịch-sử VN e không đúng lắm. Sách lược xâm lấn VN của Trung Quốc đã từng là đại họa, chứ không chỉ là hiểm họa đ/v VN. Với 2 lần Bắc thuộc cả ngàn năm, kinh nghiệm xương máu khiến dân-tộc VN phải nhìn ra hiểm họa Bắc xâm đang và sẽ xảy đến, chứ không phải có thể hay ám-ảnh, Hành động vẽ lại bản đồ, lấn biển, dời cột mốc biên-giới, chiến tranh chiếm các cứ điểm, cao-độ biên thùy, xây xa lộ tiến về các tỉnh biên-giới,...để làm gì ? Nếu không phải để chuẩn bị xâm lược?

Vấn đề nhận ra âm-mưu kẻ thù truyền kiếp, do kinh nghiệm lịch-sử và trực-giác, không phải cảm tính yêu ghét, ám ảnh. An-nguy, tồn vong đất nước, không cần đợi nghiên-cứu tài liệu giải thích chính thức của địch xem chúng muốn gì.

Website mà Cô giới thiệu của đảng Việt Tân, tôi chưa được xem trước đây. Điều giải đoán ý đồ TC trên lá cờ không quan-trọng, thực tế là họ đã gồm đảo Hoàng Sa và Trường Sa của ta vào lãnh hải TQ rồi.

Người SG, CA

Monday, April 23, 2007

Gia đình Lại Giang


LÀM SAO QUÊN SÀIGÒN

Nếu tôi quên được Sài Gòn
Tôi đâu có nói tôi buồn với em!
Cột cờ Thủ Ngữ vươn lên
Con sông Bến Nghé nằm bên Vân Đồn...
Quận năm tiếng trống dập dồn
Hơn trăm năm vẫn còn hồn Phiên An!
Bao nhiêu chiếc lá me vàng
Hứng đi em!
Hứng cho chàng làm thơ...

Nếu hai con mắt tôi mờ
Thì em tưởng tượng trời mưa Thị Nghè
Tháng Tư đầy máu đầy me
Ngọn cờ ai nhuộm đỏ hoe Sài Gòn...
Hàng sao ở sở Ba Son
Tàu đi vẫn đứng canh đồn Hải Quân!
Chiếc xe phở nửa đêm dừng
Tiếng kêu nào vọng từ lòng đất sâu?

Một viên ngọc chẳng ai lau
Là Sài Gòn đó còn đâu huy hoàng
Mẹ chờ con lệ hai hàng
Mười năm nước mắt ngập ngang bàn thờ

Tiếng Công An tận Cần Giờ
Hét vang như quỷ đội mồ Thủ Thiêm
Chỗ nào cũng chỗ vượt biên
Chụm đầu nhau dưới ngọn đèn tỏ lu...


Kể từ Cách mạng mùa Thu
Đến khi Giải Phóng, bạn, thù ngẩn ngơ
Lòng dân như xóm Bàn Cờ
Hút heo góc phố, tối mò ánh trăng...
Ngửa bàn tay một miếng ăn
Hỡi ơi Hạnh Phúc là mâm ván hòm!
Ông già chống gậy lom khom
Nhìn lên ảnh Bác thấy chòm râu dê...

Sài Gòn còn những hàng me
Xuân hay Thu vẫn bay mê mẩn chiều
Sài Gòn còn phượng thương yêu
Còn cây trứng cá mè nheo học trò
Bên hiên trường học Cầu Kho
Một tà áo lụa ai vừa thoáng qua ...
Sài Gòn ơi ... một bóng ma
Hiện trong ký ức thuở ta với mình!

Em à ta muốn làm thinh
Khi không em nhắc chi tình quê hương
Sài Sòn trăm nhớ ngàn thương
Bây giờ là hạt mù sương quê người...
Nhẹ nhàng mà vuốt không rơi
Mà xua không rụng, bứt rời không ra
Nỗi buồn dính thịt liền da
Nằm yên bất động thì... là quên chăng ?

Trương Nghĩa Kỳ


>>> Anh Trương Nghĩa Kỳ là một Thân hữu kỳ cựu 13 năm của chúng tôi và Gia đình Lại Giang. Thơ anh thường xuất hiện trên Đặc San Lại Giang do tôi làm Chủ nhiệm kiêm Chủ bút. Xin hân hạnh giới thiệu với Diễn Đàn Hành Chánh nhân ngày kỷ niệm 30-4.
>>> Nguyễn Công Lượng, ĐS16, CA <<<